Edit: Dứa đại ca
Cuối cùng, Thỏ Lương mang theo vẻ mặt thỏa mãn bị Chước Hoa xách đi, đương nhiên trước khi đi, hai người còn nghiêm túc kiểm tra lại tù long thảo. Sau khi biết được nó cắn không đứt nhổ cũng không ra, họ chỉ có thể mang đèn dẫn hồn rời đi, chuẩn bị vừa tìm kiếm tung tích của Đào Nhiễm vừa tìm kiếm manh mối của tù long thảo.
Chước Hoa dẫn Thỏ Lương đi xuyên qua sương mù dày đặc, dọc đường đi cơ thể của Thỏ Lương vẫn luôn nhẹ nhàng lắc trái lắc phải, cuối cùng thậm chí còn bắt đầu hừ hừ ậm ừ. Chước Hoa bất lực đỡ trán: “Mài răng với cái này thoải mái như vậy à?”
Vẻ mặt Thỏ Lương đau buồn: “Ngươi không hiểu.”
Chước Hoa: “…” Hắn ta đúng là không hiểu thật, nhưng nhìn hình ảnh Thỏ Lương nắm râu rồng của người ta rồi nghiến răng ken két như vậy, hắn ta sợ có lẽ cả đời này cũng không thể quên được hình ảnh ấy. Chước Hoa nghĩ thầm, con rồng này vậy mà không có chút oai phong gì cả, cứ thế mặc kệ cho con thỏ này làm xằng làm bậy, sau đó hắn ta cũng có chút tiếc nuối, sao bản thân lại không nuôi râu cơ chứ? Vì sao Thỏ Lương lại không thích dùng nhánh cây để nghiến răng chứ?
Trong lúc Thỏ Lương không đàng hoàng ngâm nga như vậy, hai người đã dần đi về phía đông.
Đèn dẫn hồn chỉ có thể đốt trong bảy ngày, sau bảy ngày nó sẽ tự tắt cho nên hai người bọn họ phải tìm được tung tích của Đào Nhiễm cũng như từ dấu chân của Đào Nhiễm tìm được nơi mà Đào Nhiễm đang ở hiện tại trong vòng bảy ngày, hơn nữa cũng trong bảy ngày đó phải quay về lại Tù Long Trì. Bởi vì hiện tại không có vuốt rồng dẫn đường nên hai người bọn họ cần phải đi theo hướng mà đèn dẫn hồn được sinh ra từ trong Tù Long Trì chỉ dẫn, nếu như đèn dẫn hồn tắt, bọn họ sẽ hoàn toàn không có cách nào có thể vào Tù Long Trì lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT