Mặc dù Ngỗi gia gặp phải đại nạn, nhưng cũng có một vài đứa trẻ sống sót nhờ người trong tộc đã liều mình bảo vệ, giống như những đứa trẻ tránh dưới đường ngầm bên dưới thư các, bọn nhỏ may mắn lấy được đồ vật mà Thỏ Lương và Chước Hoa để lại, bọn chúng sẽ càng có cơ hội chạy ra khỏi đầm lầy, tìm được con đường sống ở đại lục Bắc Châu, cho đến khi bọn nhỏ trưởng thành đến một độ tuổi nào đó, chắc chắn sẽ quay lại đầm lầy, xây dựng lại Ngỗi gia, thế nhưng, đó sẽ là chuyện của rất lâu sao đó, mà đó, cũng là một đoạn truyền kỳ khác thuộc về bọn nhỏ.
Ở bên kia, Thỏ Lương và Chước Hoa đã đi đến địa điểm đã thỏa thuận ở ban đầu, ở lối vào của đầm sương mù.
Trên vùng đất hoang dã bằng phẳng, có những vũng nước đủ kích cỡ lớn bé rải rác xung quanh, những vũng nước đó vì quanh năm không có ai quấy rầy, cho nên trong vắt như gương, dán chặt vào mặt đất, sương mù nhẹ nhàng phiêu động theo gió như một tấm vải. Lại đi tiếp về phía trước, không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, vì trước mặt dường như đã xuất hiện một bức tường trong suốt, chia không gian hoang dã ra làm hai phần, một phần sương mù rung động, còn một phần lại dày đặc, giống như một đống mây, ở bên phần sương mù dày đặc không thể nhìn được bất cứ thứ gì, bên ngoài đường phân chia là đầm lầy, bên trong đường phân chia chính là đầm sương mù.
Đương nhiên, muốn vào trong đầm sương mù sẽ không chỉ có một đường duy nhất, thế nhưng, con đường này lại được vô số tiền nhân đã đi qua, là một con đường tương đối là an toàn nhất, cũng có thể tránh cho việc bọn họ tự thăm dò làm lãng phí thời gian.
Ở lối vào đã có một số người đứng sẵn, chính là quân đội và những người khác tham gia lúc trước, nhìn thấy Chước Hoa đến đúng hẹn, trong lòng những người đi cùng tướng quân đều nhẹ nhàng thở ra, trên đường đến đây đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn, dẫn đến quân đội có thương vong, mặc khác, còn có hai người làm nhiệm vụ bị mất tích, khả năng cao là lành ít dữ nhiều, sợ là nhiệm vụ này có lẽ không lạc quan, Chước Hoa có thể đến đúng hẹn, cũng sẽ có được phần thắng cao hơn.(Đảo Cá Mập x TYT)
Chước Hoa và Thỏ Lương bình tĩnh quan sát những người còn lại, cảm thấy hơi kinh ngạc, phần lớn người trong quân đội đều đã trốn ra hơn phân nửa, còn nữ nhân dùng song thứ và tùy tùng của nàng ta thì lại không thấy đâu nữa, dựa theo tính cách của nữ nhân kia, chắc chắn không thể bỏ trốn giữa đường, cho nên, nàng ta đã chết, còn tùy tùng của nàng ta hoặc là đã rời đi, hoặc cũng có thể đã chết sau khi gặp phải chuyện ngoài ý muốn, Chước Hoa cũng không quan tâm đến nữa.
Tướng quân lần lượt đưa phù triện bạch ngọc cho mọi người: “Cái phù triện này có thể làm sương mù bên trong vùng sương mù dày đặc yếu đi một phần, cũng có thể phá giải khí độc của đầm lầy, có thể tránh được bách trùng, nói cách khác, phần lớn đầm lầy sẽ bị phù triện khắc chế. Thế nhưng từ khi đeo phù triện, nó chỉ có tác dụng liên tục trong thời gian một tháng, trong một tháng, nếu như có ai tìm được tù long thảo thì chỉ cần lấy tù long thảo chạm vào phù triện thì phù triện sẽ kích hoạt cấm chế, dẫn đến chỗ của lối vào, ta sẽ đợi ở lối vào một tháng, sau một tháng sẽ rời đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT