Edit: Nguyệt
Bởi vì câu nói của Lãnh Khanh mà sắc mặt của tất cả những người ở trong sân đều có sự thay đổi lớn, đặc biệt là mấy người thầy trừ yêu còn lại, những người khác mặc dù không hiểu nghiệp hỏa là gì, nhưng nhìn thấy sắc mặt thay đổi nghiêm trọng của những thầy trừ yêu kia cũng có thể ý thức được sự tình không ổn.
Thân ảnh đen kịt ở ngoài cửa càng ngày càng tiến lại gần, đôi mắt có màu hoa đào kia chớp chớp nhìn về vị trí ở cửa chính của Bàng phủ, cùng với sự đến gần của thân ảnh kia, mùi hương hoa đào nồng đậm lại theo gió mà thổi đến, nhẹ nhàng giăng mắc khắp sân viện.
Thứ mùi hương hoa đào thuần khiết ấy đều bị mê muội, sau đó lập tức bị thân ảnh kỳ lạ kia làm thức tỉnh. Mùa hạ về, hoa đào đều đã rụng hết, làm sao có thể có mùi hương nồng đượm mà thuần khiết như vậy được! Chẳng lẽ đó thật sự là cây đào nở muộn trong sân của Đào gia kia ư?
Bàng lão gia lảo đảo vài bước, y phục trên người khô với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, nhưng không phải là vì ông ta không đổ mồ hôi nữa, mà là vì dưới nhiệt độ cao như vậy, mồ hôi vừa tuôn ra đã lập tức bị bay hơi nhanh chóng, làn da lộ ra bên ngoài của Bàng lão gia và Bàng quản gia đã hiện lên vài vết có màu đỏ hồng, hệt như một miếng sắt vừa mới bỏ ra khỏi lò nung.
Bàng lão gia nắm lấy y phục của hai người thầy trừ yêu trẻ tuổi kia, thở hổn hển không ra hơi, thanh âm khản đặc: "Trừ yêu đi! Chẳng phải là không tìm được yêu hay sao? Hiện giờ yêu đã đứng ngay đây rồi! Tại sao vẫn không làm gì vậy!"
Hai vị thầy trừ yêu kia nhìn thấy Bàng lão gia như vậy liền ngẩng đầu lên, yên lặng hướng về phía thân ảnh ở ngoài cửa đang dần trở nên rõ ràng hơn, thường xuyên tiếp xúc với yêu linh, làm sao có thể không phát hiện ra sinh linh ngoài cửa kia có gì đó không bình thường. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT