Edit: Nguyệt
Bóng đêm càng thêm phần lạnh, trăng tròn như một chiếc đĩa, dần dần bay lên cao theo sự dịch chuyển của thời gian. Bầu không khí trong Bàng phủ càng lúc càng nghiêm trọng, đến cả tiếng thở cũng chẳng thể nghe ra. Dường như có một lưỡi đao đang treo trên đỉnh đầu của tất cả mọi người, khi ánh trăng càng lên cao, lưỡi đao ấy lại càng hạ thấp xuống.
Trăng lên đến giữa bầu trời, mặc dù trong sân không hề thắp đèn lồng, nhưng ánh trăng vẫn có thể chiếu rọi toàn bộ không gian, mọi người lần lượt ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi cảm khái, trăng đêm nay quả thật rất sáng, rất tròn. Ánh trăng bàng bạc rải khắp muôn nơi, nhìn ra xa, đất trời như có lớp cát bạc phủ lên, lay động theo làn gió mát, dịu dàng quyến luyến lướt qua khắp các sinh linh của thế gian, tất cả đều có thêm vài phần thi ý mơ hồ.
Thế nhưng trong Bàng phủ lại chẳng ai có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào cửa lớn của Bàng phủ, trong Bàng phủ đã thắp rất nhiều đèn lồng và ngọn đuốc, khiến cho Bàng phủ mọi nơi đều có đèn đuốc sáng trưng, mà chính vì sự sáng sủa như vậy mà thế giới bên ngoài cánh cửa lớn kia lại thêm phần sâu thẳm, cánh cửa mở rộng ấy trông như một lỗ hổng lớn, một lỗ hổng để đi tìm đường sống, đồng thời cũng là một lỗ hổng giúp cái chết dễ dàng ùa vào.
Trong sự tập trung cao độ, mọi chuyển động của cơn gió và cỏ cây ngoài cánh cổng đều bị phóng đại hết mức, mồ hôi chậm rãi ngưng lại, có người căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, đôi mắt không rời cánh cổng mở rộng kia nửa bước, chỉ sợ trong lúc bản thân không chú ý, thứ đáng sợ nào đó sẽ lập tức vọt ra.
Thỏ Lương ban đầu còn bình tĩnh ngồi trên vai Lãnh Khanh mà nhìn đông ngó tây, nhưng sau khi mặt trăng đi lên giữa bầu trời, không biết có phải là bị ảnh hưởng bởi bầu không khí xung quanh hay không, Thỏ Lương đột nhiên cũng cảm thấy có phần bất an, thỏ con không dám rời khỏi Lãnh Khanh, ngồi im một chỗ, cuối cùng dứt khoát đứng dậy, đi đi lại lại trên vai Lãnh Khanh, chốc chốc lại nhìn ra phía ngoài cửa.
Dần dần, Thỏ Lương không còn hài lòng với tầm nhìn này nữa, cuối cùng liền trực tiếp nhảy lên trên đầu của Lãnh Khanh, nhón chân lên, nhưng vì chiều cao có hạn, lại không có cách nào để nhìn được phần cao cao trên bức tường viện, đợi đến khi quay qua quay lại mệt rồi, Thỏ Lương liền đặt mông ngồi lên trên đầu Lãnh Khanh, đôi mắt tròn vẫn chớp chớp nhìn ra phía bên ngoài cửa, hiển nhiên là Thỏ Lương cũng rất hiếu kỳ với sinh linh chưa biết ngoài cửa kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play