Mọi người: "..." Không biết nên ngạc nhiên vì con thỏ biết nói chuyện hay là cạn lời trước gu thẩm mỹ của thỏ con. Bọn họ sớm đã nhận ra Lãnh Khanh không phải người bình thường, đến tiên còn phải tặng đồ gì đó cho hắn, nuôi một con thỏ biết nói chuyện dường như cũng chẳng phải chuyện gì quá khó tin. Sau đó, sự việc khiến mọi người ngạc nhiên hơn đã tới.
Bóng người đen sì kia đột nhiên nhận được lời khen, hơn nữa còn là lời khen không thực tế cho lắm, nhưng hắn ta lại chợt bật cười! Đôi mắt màu hồng đào kia lại sáng rõ, bóng người cũng mở miệng nói: "Ta cũng cảm thấy rất đẹp."
Thỏ Lương gãi gãi đầu, giơ cái chân mập mạp ra chỉ vào vạt áo xám đen: "Thỏ con là đẹp nhất!"
Mọi người nhìn lại mới phát hiện, trên ống tay áo kia có một mảnh vá, có điều mảnh vá đó đã được người ta cắt đi một cách vụng về, là hình dáng của một con thỏ.
Bóng người màu đen nhấc tay áo lên, nhìn vào mảnh vá ngây ngô rồi cười ngốc: "Quyển Nhĩ là đẹp nhất!"
Thỏ Lương lập tức im lặng, nàng hiểu rồi, hoa ra bộ y phục này là Đào Quyển Nhĩ tặng cho hắn ta, cho nên hắn ta mới thấy bộ y phục này đẹp. Thỏ Lương không biết Đào Quyển Nhĩ và bóng người màu đen này trước đây đã trải qua chuyện gì, nhưng nàng cũng biết rằng Đào Quyển Nhĩ đã chết. Trong lúc Thỏ Lương còn đang im lặng liền nghe thấy âm thanh nhàn nhạt truyền đến từ trên đỉnh đầu mình: "Thỏ con là đẹp nhất."
Thỏ Lương: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT