Lãnh Khanh giảng giải vô cùng rõ ràng, Thỏ Lương cũng đã hiểu được đầu đuôi của câu chuyện, chỉ có điều Thỏ Lương vẫn nghiêng nghiêng đầu, có chút thắc mắc, tất cả những suy đoán này đều liên quan đến Bàng lão gia và Bàng quản gia, chỉ là rốt cuộc Lãnh Khanh có được những suy đoán này từ bao giờ? Suy cho cùng cũng chỉ là một bia mộ và một người mới chuyển đến từ hai năm trước, hoàn toàn chẳng có mối quan hệ gì với nhau.
Sự nghi hoặc trong mắt Thỏ Lương vô cùng rõ ràng, đương nhiên Bàng quản gia có thể phát hiện ra, hắn gập quyển sách lại, nói: "Còn nhớ là ta đã từng hỏi tộc trưởng xem Đào Nhiễm thực sự đã chết hay chưa không? Tộc trưởng không hề trả lời câu hỏi đó. Hiển nhiên là ông ấy không cho rằng Đào Nhiễm đã chết, sự ủng hộ của thôn Đào Nhiễm dành cho Đào Nhiễm khiến cho mọi người sẽ không tùy tiện lập ra một ngôi mộ trống, suy cho cùng lập mộ trống cho người còn sống là một việc đại kỵ, trừ phi họ thực sự đã xác định được thông tin tử vong của Đào Nhiễm. Mà trong số những người mới đến này, chỉ có duy nhất Bàng lão gia với thân phận tôn quý mới có thể mang đến thông tin về cái chết của Đào Nhiễm, cũng chính vì thân phận của Bàng lão gia mà người dân của thôn Đào Nhiễm mới đành phải chấp nhận rằng Đào Nhiễm đã thật sự chết rồi, lúc này mới dựng lên một ngôi mộ trống cho bà ấy. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến cho Bàng lão gia tuy không được hoan nghênh ở nơi này, nhưng vẫn có thể ở lại trong thôn Đào Nhiễm, cũng như vậy, đây cũng là nguyên nhân tại sao ta lại nói với Bàng lão gia rằng biết được ông ta và Đào Nhiễm có mối quan hệ sâu xa từ chỗ của tộc trưởng."
Đến được thôn Đào Nhiễm, từng lời nói, từng hành động của Lãnh Khanh đều đã được suy sâu tính kỹ.
Hai mắt Thỏ Lương sáng rực, không ngừng gật đầu biểu hiện mình đã hiểu: "Thì ra là vậy."
Biết được đầu đuôi của câu chuyện, màn sương mù che đậy sự thật hai ngày nay cuối cùng cũng dần tiêu tan, hiện giờ tuy chưa biết được bản thể của yêu linh đó, nhưng cũng không còn hoang mang như lúc đầu, giống như những gì Lãnh Khanh đã từng nói, cao nhất cũng chỉ có thể là một tiên linh vừa mới tu thành.
Thỏ Lương vuốt tai của mình một lượt: "Chúng ta có cần đến sân nhà Đào gia nữa không?" - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Lãnh Khanh tiện tay vuốt vuốt lông của Thỏ Lương, nhàn nhạt đáp: "Không cần đến, đêm nay, hắn nhất định sẽ xuất hiện ở Bàng phủ, chúng ta đợi ở đây là được. Dù sao trong phòng này có rất nhiều đồ, A Thỏ thích cái gì cứ lấy cái đấy, giờ mà không lấy, sợ rằng đến lúc đốt cháy thì cái gì cũng chẳng còn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT