Edit: Dứa đại ca
Lý do khiến mọi người chắc chắn Lưu Điệp Cốc là nơi non xanh nước biếc, tiên cảnh chốn nhân gian thật ra rất đơn giản. Bởi vì hai nhà Phật tu đã phát điên kia đều lặp đi lặp lại mấy chữ ‘Non xanh nước biếc, tiên cảnh chốn nhân gian’ nhiều lần.
Cũng chính mấy chữ này đã thu hút nam nhân muốn đục nước béo cò kia, nam nhân đó tự cho bản thân là kẻ thông minh đến nói chuyện với kẻ điên kia, khiến kẻ điên đó phản ứng lại rồi hét lên, từ đó chứng tỏ bản thân đã nói gì đó kích thích đến kẻ điên kia. Ngay lúc đó, đám người Lãnh Khanh đã xác định được, nam nhân muốn đục nước béo cò kia biết non xanh nước biếc, tiên cảnh chốn nhân gian là gì.
Nhưng ông ta cũng không biết được nhiều lắm, bởi vì những người thật sự biết được chân tướng, bọn họ chắc chắn sẽ không ở trước mặt nhiều người như vậy đi tới trước mặt kẻ điên kia rồi dò hỏi đối phương như thế, mà ngược lại tránh còn không kịp, cố gắng che giấu bản thân. 
Trong cuộc trò chuyện sau đó với nhau, chủ đề nói chuyện của nam nhân đó đương nhiên chỉ xoay quanh thôn Lưu Điệp, điều này cũng chứng minh ông ta đã vô thức trả lời câu hỏi về tám chữ ‘Non xanh nước biếc, tiên cảnh chốn nhân gian’. Hơn nữa vào giây phút cuối cùng khi bọn họ rời đi, ông ta cũng không hề phản bác lại lời của Bộ Nguyệt Quân, như thế cũng đủ chứng minh nơi non xanh nước biếc, tiên cảnh chốn nhân gian chính là thôn Lưu Điệp.
Bộ Nguyệt Quân cầm chén rượu: “Điều ta quan tâm hơn hết là về lời đồn điệp yêu hút khô người dân trong thôn làng. Trong lời đồn này xuất hiện người dân hoa thêu, điệp yêu và Phật tu, nhưng điều kỳ lạ chính là không hề có phiên bản chính xác nào cả, chỉ có đủ loại lời đồn mà thôi. Điều này cho thấy tình hình mọi thứ tại thời điểm đó không hề có kết cục rõ ràng, hoặc có rất ít nhân chứng, không ai có thể biết rõ kết cục được cho nên mới có thể dẫn đến sự đa dạng hóa của những lời đồn này.”
“Không chỉ như vậy, người kia còn nói tổ tiên của ông ta nắm giữ kỹ thuật hoa thêu bí mật, nhưng ông nội của ông ta không chỉ nghiêm cấm con cháu học mà còn đập phá cửa hàng tơ lụa của nhà mình. Lúc ông ta nói điều này khuôn mặt còn mang theo đầy sự tức giận và oán giận, nhìn vẻ mặt không giống như giả vờ, tất cả những điều này đều là sự thật. Vậy tại sao tổ tiên của người này lại làm như vậy? Bọn họ chỉ đơn giản là sợ điệp yêu thôi sao? Rõ ràng là không phải như vậy, cho nên năm đó thôn Lưu Điệp chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó khiến tổ tiên của ông ta thấy sợ hãi.” Ngón tay của Chung Lưu Phong vô thức vuốt ve chiếc đèn lồng, vừa vuốt ve vừa suy nghĩ về vấn đề này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play