Edit: Dứa đại ca
“Thôn làng nhỏ nơi bắt nguồn việc hoa thêu lúc trước đó nằm ở đâu? Tên của nó là gì?” Chung Lưu Phong tiếp tục hỏi.
Người đó bất lực lắc đầu: “Những thứ này đều là trong lời đồn, không ai có thể xác định rõ ràng được, chúng ta chỉ nghe nói đó là ở phía Tây Nam. Chuyện cũng đã qua hơn trăm năm rồi, cho dù có thôn trang như vậy tồn tại đi chăng nữa, chỉ sợ cũng không còn tồn tại nữa rồi.”
Đám người Lãnh Khanh không thể moi thêm được thông tin gì nữa, tuy nam nhân ngoài bốn mươi này nói rất nhiều nhưng không hề tiết lộ bất kỳ tin tức có giá trị nào. Hơn nữa ông ta khác với hai người Phật tu đã phát điên kia, ông ta già đi một cách tự nhiên, thêm cả chiều dài của mái tóc có thể đoán được, người này không phải là một Phật tu.
Tuy có thể áp dụng một số biện pháp cưỡng chế nhưng người này rõ ràng đã suy nghĩ rất kỹ càng mọi chuyện, cho nên chắc chắn cũng sẽ không dễ dàng nói ra.
“Đi thôi.” Lãnh Khanh bình tĩnh nói.
Những người khác nhìn Lãnh Khanh, cuối cùng cũng không do dự lâu mà dứt khoát xoay người chuẩn bị rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT