Edit: Dứa đại ca
Trong màn đêm tối, những người dân tị nạn bên ngoài thành gần như bật khóc vì vui mừng, bọn họ lần lượt quỳ xuống mặt đất, quỳ lạy với trời đất trống rỗng. Cũng không biết bọn họ đang quỳ lạy trước ai, nhưng đôi mắt của bọn họ tràn đầy sự thành kính. Tuyết rơi lả tả làm nhiễu loạn tầm nhìn của bọn họ, vì thế không ai nhìn thấy trên tường thành thành Cẩm Tú, có vài bóng người đứng đó một lúc, im lặng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Sau khi chắc chắn có đủ tổ cỏ xanh rồi, mấy người Lãnh Khanh và A Sửu cũng quay trở về quán trọ lần nữa.
Trong phòng, Thỏ Lương vẫn ngủ rất no say, cả cơ thể nho nhỏ đã chui hết vào trong chăn, liếc mắt một cái chỉ thấy trong chăn có một chỗ phồng lên nho nhỏ.
Lãnh Khanh vỗ sạch hơi lạnh trên người đi, lúc này mới nằm xuống giường, điều chỉnh tư thế của Thỏ Lương để thỏ nhỏ ngủ bên cạnh mình.
Thỏ Lương đang say ngủ không hay biết gì về hành động của đám người Lãnh Khanh. Cho đến sáng hôm sau, khi trời vẫn còn chưa sáng, trong thành đã ồn ào khắp nơi. Thỏ Lương kéo tai ngủ một lúc nữa nhưng tiếng ồn ào càng ngày càng lớn, lúc này Thỏ Lương mới đành bật dậy. Lúc đầu Thỏ Lương nghĩ là do tiết Cẩm Tú nhưng rất nhanh sau đó Thỏ Lương mới nhận ra không phải như vậy.
Lãnh Khanh không có trong phòng, Thỏ Lương bình bịch nhảy lên cửa sổ rồi đẩy cửa sổ gỗ ra, thứ đầu tiên đập vào mắt là một màu trắng chói mắt. Mặc dù mặt trời còn chưa mọc nhưng màu trắng vô tận kia vẫn chói mắt như thế. Trong ánh sáng có chút tăm tối ấy, trên đường phố đã đông nghẹt người qua lại chen chúc xô đẩy nhau, người dân trong thành thức dậy rất sớm, giống như không hẹn trước mà cùng đi về phía cổng thành. Thỏ Lương nghiêng tai lắng nghe, muốn bắt giữ được tiếng nói chuyện loáng thoáng của mọi người. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play