Ô Vân Chi Hạ

Chương 3


1 tháng

trướctiếp

Tôi không kiên nhẫn mà phất phất tay, xoay người liền đi.

“Vậy anh nhớ gấp chăn.”

Tôi mang theo túi điểm tâm sáng trở về, liền nhìn thấy khuôn mặt sợ hãi của bạn thân.

“Hắn còn mang bữa sáng cho cậu?

“Này cậu cũng dám ăn? Không sợ bị hạ độc a, mình đều có chút sợ hai người.”

Tôi nhìn chằm chằm cái túi trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhéo một miếng nhét vào trong miệng.

“Yên tâm, hắn sẽ không.”

Kỳ thật nửa năm trước tôi đã phát hiện mình bị theo dõi.

Từ chung cư đến công ty, một bóng hình xuất hiện quá nhiều lần, trước sau gì cũng bị chú ý.

Đặc biệt là cái loại chân dài thế này, lẫn trong đám người cũng không lu mờ được.

Tôi vốn tính toán làm lơ, thẳng đến khi phát hiện chìa khóa giấu ở chậu hoa bị người động qua.

Hơn nữa di động cũng nhận được tin nhắn quấy rầy.

【 Bảo bối, em hôm nay ăn mặc thật xinh đẹp, muốn đi hẹn hò sao? 】

【 Bảo bối, em sao còn chưa ngủ, mất ngủ sao? 】

Tôi nổi điên mà vọt xuống dưới lầu, lại nhìn không thấy một bóng người.

Trường kỳ tăng ca áp lực dông nén, hơn nữa ở thành phố xa lạ dốc sức làm việc đến mỏi mệt, khiến tôi tức giận trong nháy mắt.

Trực tiếp gọi điện thoại cho đối phương.

“Anh trai, anh là muốn giết tôi sao?

“Nếu không đêm nay tôi để cửa cho anh? Anh dứt khoát cho tôi ra đi một cách thống khoái được không?”

Bên kia trầm mặc thật lâu, tôi mới lần đầu tiên nghe được hắn thanh âm.

Ngoài dự đoán, giọng nói có phần trầm thấp dễ nghe.

Hắn đáp “Không có. Tôi không nghĩ làm tổn thương em.”

Tôi cười lạnh

“Vậy là chuẩn bị bắt cóc tôi?

“Cầm tù tôi?”

Bên kia lại sốt ruột, cuống quít cùng tôi giải thích.

“Không phải, em đừng nóng giận. Em về nhà trước đi đã, bên ngoài lạnh.”

Trong lúc nhất thời tôi có chút chẳng hiểu làm sao, hoài nghi chính mình có phải hay không gọi nhầm số.

“Không phải chứ anh trai, anh vừa rồi không phải còn một bảo bối hai bảo bối sao?

“Lúc này làm sao lại túng rồi?

“Tóm lại tất cả đều là lời nói ngoài miệng? Khốn kiếp tên biến thái.”

Bên kia chỉ là an tĩnh mà nghe tôi phát tiết, cuối cùng nhỏ giọng mà nói một câu nói.

“Thực xin lỗi. Tôi chỉ là thật sự thích em.”

Tôi bất thình lình bị thông tin này đánh đến một cách đột nhiên không kịp phòng ngừa, lập tức buông điện thoại.

Cư nhiên làm ra bộ dạng chiến sĩ thuần ái, khi dễ người thành thật, khi dễ nông dân.

Báo cánh sát, ngày mai tan tầm tuyệt đối phải báo cảnh sát.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp