Trước khi Tiêu Chẩn và mọi người xuất phát từ thôn Linh Thủy đã tìm một sơn phỉ sống sót vẽ ra đại khái địa hình bên trong đỉnh Tù Long, biết nơi này bốn phía là vách đá, chỉ có lối ra duy nhất là cánh cửa đá này.
Vào cửa đá rồi, phải tiếp tục đi về phía trước thêm một đoạn đường dài khoảng mấy chục trượng giữa hai khe đá hẹp miễn cưỡng có thể chứa được một chiếc xe la, mới có thể đến một gò đất trống.
Sau khi giết chết toàn bộ sơn phỉ dẫn đường, Tiêu Chẩn bảo Tiêu Diên, Tôn Điển dẫn dắt mọi người tiếp tục giả vờ là sơn phỉ trở về nói nói cười cười đi trước, hơn mười chiếc xe la đi sau cùng, bên cạnh hắn chỉ còn lại Đồng Tuệ, Tiêu Thiệp.
Tiêu Thiệp sốt ruột đi giết phỉ: "Nhị ca, huynh bảo đệ phải làm gì?"
Tiêu Chẩn chỉ vào cửa đá trước mặt nói: "Chờ khi toàn bộ mọi người đi vào trong, hai người ấn xuống nút đóng cửa lại rồi canh giữ ở đây. Sơn phỉ muốn chạy trốn, đệ gặp kẻ nào giết kẻ đó, người bên chúng ta muốn ra ngoài, đệ cũng không cho đi, tất cả phải chờ ta quyết định."
Tiêu Thiệp: "Vậy vì sao hay cứ phải để đệ canh ở đây? Gọi người khác không được à, đệ đi vào trong giết được càng nhiều hơn."
Tiêu Chẩn: "Người khác ta không yên tâm, phàm là họ sợ hãi tự mở cửa chạy trốn, chỉ cần để sổng mất một tên sơn phỉ ra ngoài, có lẽ hắn sẽ tới gần thôn chúng ta mai phục chờ thời cơ xuống tay, hoặc là khi chúng ta muốn rút lui, cửa này lại bị sơn phỉ chiếm cứ, nội ứng ngoại hợp vây chặt chúng ta ở trong hẻm núi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT