Lần này tấn công đỉnh Tù Long, bốn anh em Tiêu Diên tất nhiên muốn đi, Tôn Vĩ cũng kiên trì đồng hành cùng Tôn Điển, đã chiếm sáu người.
Tiêu Mục tự mình tới từng hàng chọn ra một trăm chín mươi ba người dân thôn, người nào cũng đều là người cũ của thôn Linh Thủy đã hiểu rõ gốc rễ.
Phan Dũng nhìn con trai cũng đứng ra, nói với Tiêu Mục: "Tiêu Thiên hộ, để cho Phan Đại đi đi, tôi còn tuổi trẻ, không cần nó phụng dưỡng, nó còn chưa có vợ con, không có gì ràng buộc, không gì thích hợp bằng."
Bởi vì khi thôn Linh Thủy nhận hộ dân mới đều chọn những lưu dân có mang theo gia đình, lần này lưu dân có điều kiện phù hợp cũng không nhiều lắm, tính cả Phan Đại tổng cộng mới có bảy người.
Sau khi Phan Dũng mở lời, người trong nhà của sáu người còn lại cũng lần lượt tỏ thái độ, hy vọng con cháu nhà mình có thể bỏ ra một phần sức lực cho thôn Linh Thủy.
Tiêu Mục chắp tay nói: "Một bầu nhiệt huyết của các vị ta cùng với Lý chính ghi nhận trong lòng, chỉ là mọi người vừa mới từ phía Tây đến, khẩu âm vẫn còn khác so với chỗ chúng ta, tuy rằng lần này chúng ta tấn công ban đêm, có lẽ không cần mọi người nói gì, nhưng việc này can hệ quá nhiều, chúng ta vẫn phải cẩn thận trên hết, có cẩn thận hơn nữa cũng không đủ, cũng không phải do chúng ta không đủ tin tưởng mọi người."
Lý do này đã hoàn toàn đánh tan ngờ vực vừa mới xuất hiện của những hộ dân mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT