Tiêu Chẩn thay xong quần áo ra khỏi sương phòng, sau đó ra sân sau tìm được Đồng Tuệ.
Đồng Tuệ đang quan sát cây gỗ mà hai anh em mất rất nhiều công sức mới khiêng được về nhà. Nghe nói cây gỗ này tên là "Chá", thấy Tiêu Chẩn đến, nàng đi đến bên hắn, hỏi nhỏ: "Không phải chàng nói muốn chặt cây Du, cây Sồi thường thấy trên núi để làm thương thôi à, cây này có ích lợi gì?"
Tiêu Chẩn ngồi xổm xuống nhìn cái cây bị hai người họ chém đứt gần hết rễ, chỉ nàng xem: "Gỗ bên trong cái cây này màu hoàng kim, cho nên còn có tên là Hoàng Kim Mộc, thường mọc nhiều ở phía Nam Hoàng Hà, phương Bắc tuy có, nhưng không nhiều bằng phương Nam."
"Hoàng Kim Mộc sinh trưởng rất chậm, rất khó gặp cây to, cây thân to giống như cây này có đường kính gốc chừng một thước, ít nhất đã hơn trăm năm tuổi."
Đồng Tuệ lần đầu tiên nghe nói đến cây Hoàng Kim Mộc này, có thể được gọi là "Hoàng Kim" gì đó, ngoại trừ màu sắc của gỗ chắc chắn là có chỗ có giá trị khác.
"Loại gỗ này có thể dùng làm gì?"
Tiêu Chẩn giữ chặt tay nàng, để nàng chạm vào thân gỗ của Hoàng Kim Mộc. Đồng Tuệ cảm nhận được cảm giác cứng chắc và trơn nhẵn đặc trưng của gỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT