Màn đêm buông xuống, Đồng Tuệ và Tiêu Chẩn lần lượt tắm rửa, chuẩn bị đi ngủ. Tối hôm qua mới làm rồi, nàng lại không chịu nổi liên tiếp, tối nay Tiêu Chẩn bèn chui vào chăn của mình.
Mệt mỏi suốt một ngày, rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, Đồng Tuệ thở ra một tiếng, nhỏ giọng cảm khái: "Ngày mai là ngày bận rộn cuối cùng, rốt cuộc cũng xong xuôi rồi."
Cánh đàn ông vất vả, các nàng nấu cơm cũng đủ mệt, Đồng Tuệ đã lâu rồi không có được nửa ngày rảnh rỗi đọc sách.
Tiêu Chẩn vươn tay sờ vào trong chăn của nàng, nắm lấy tay nàng nói: "Sáng mai ta với nàng về Đào Hoa Câu một chuyến."
Đồng Tuệ ngẩn người, tuy rằng hắn đã đồng ý bận xong cày bừa vụ xuân sẽ cùng nàng về, giờ nhà cũng chỉ còn lại vài mẫu ruộng chưa gieo hạt, cho dù mấy người còn lại chỉ cần một buổi sáng mai là xong, nhưng hắn cứ thế bỏ lại việc đồng áng theo nàng về nhà mẹ đẻ, bên Tây viện liệu có chịu để yên không?
Đừng thấy gần đây Hạ thị, Tiêu Ngọc Thiền hòa thuận với nàng, đó là bởi vì mọi người đều đang bận rộn, một khi rảnh rỗi, tự nhiên cũng sẽ tiếp tục so đo mấy chuyện lông gà vỏ tỏi.
"Nghỉ ngơi thêm mấy ngày đã rồi nói sau." Đồng Tuệ khuyên nhủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT