Tiêu Chẩn ngay cả áo giáp cũng chưa cởi, Đồng Tuệ đã bị hắn đặt xuống mép giường, váy áo hỗn độn, nửa che nửa đậy.
Ánh mặt trời ngày thu rực rỡ chiếu qua màn cửa sổ mỏng vào trong phòng, Tiêu Chẩn gần như đã nhìn nàng mấy lần.
Đồng Tuệ đã sớm không làm gì được, nhắm mắt tựa vào khuỷu tay trái của hắn, để mặc cho tên võ tướng này làm càn.
"Ta lại phơi nắng đen thêm một tông rồi, sao nàng vẫn trắng như vậy?"
Tay miễn cưỡng đỡ thèm, Tiêu Chẩn nâng gương mặt đỏ bừng của nàng lên, tỉ mỉ ngắm nhìn nói.
Lúc này Đồng Tuệ mới mở to mắt, đối diện là khuôn mặt có màu lúa mạch của hắn, mày vẫn như như kiếm, mắt phượng hơi hếch lên khí thế bức người.
Nếu không phải vừa rồi trước hết Tiêu Chẩn đã kéo quan hệ giữa hai người đủ thân mật, nếu chỉ ngồi đối diện, có lẽ Đồng Tuệ còn cần một khoảng thời gian mới có thể xóa nhòa khoảng cách xa lạ mà trăm ngày không gặp mang đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play