Bất kể mùi rượu của Tiêu Chẩn phả bên tai nàng hay là đôi tay đang làm càn kia đều làm cho Đồng Tuệ cảm nhận được hắn đang dạt dào thích thú.
Là vì uống rượu, cộng thêm cả nhà thuận lợi gia nhập dưới trướng Hàn Tổng binh?
Vì lý do gì Đồng Tuệ đều nguyện ý theo hắn, bởi vì nàng cũng đang vui, vì một khắc huy hoàng thắng Phạm Chiêu trước đại quân, vì mười lượng vàng trong tay, vì người một nhà rốt cuộc có thể đi trên con đường rộng thênh thang tuy rằng nguy hiểm nhưng lại có thể nhìn thấy đích đến, mà không phải giống trước kia, vượt qua một đỉnh núi lại thấy nhiều đỉnh núi hơn ẩn trong sương mù, chỉ có thể tranh thủ giữ được mạng sống trước mắt, lại không nhìn thấy đâu là tận cùng.
"Ta đi múc nước, đi tắm trước đã."
Mất chút sức lực mới giãy khỏi vòng tay Tiêu Chẩn, Đồng Tuệ tạm thời giấu hai đĩnh vàng vào trong tủ quần áo, rồi tới nhà chính nhấc ấm đồng đã đun, đổ nước tắm cho hắn.
Bận rộn mất một lúc, tới khi Đồng Tuệ đẩy rèm cửa ra muốn gọi hắn, lại thấy Tiêu Chẩn nằm ngửa mặt trên giường sưởi, thở đều, nhìn như là đang ngủ.
Đồng Tuệ ngẩn người, sau đó bưng một chậu nước ấm đi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT