Sắc mặt Điền Xuân cứng đờ, cô giật giật khóe miệng, nhổ vỏ hạt dưa trong ra, giải thích: "Nào có, tôi chỉ là vì mới tới đây cho nên chưa quen thuộc nơi này mà thôi, chứ tôi thương con gái còn không hết, sao có thể trọng nam khinh nữ được?’’
"Vậy là tốt rồi nhưng tôi nghĩ cô nên đợi đến kỳ sau rồi hằng đưa con gái đi học, học kỳ này chỉ còn có hơn một tháng nữa là kết thúc rồi, không tốn kém chút nào đâu.” 
Một chị dâu khác đưa ra lời khuyên cho Điền Xuân. Con của quân nhân đi học ở trường tiểu học bộ đội cũng phải đóng phí, thế nhưng tiền này cũng không phải cho bộ đội, mà là để phát lương cho các giáo viên. 
"Ha ha, cô nói cũng đúng, vậy đợi học kỳ sau đi.”  
Điền Xuân thở phào nhẹ nhõm, cười ha hả nói. Cô thật sự không có trọng nam khinh nữ, nhưng Tiểu Thảo là một cô gái, nuôi thêm mười năm nữa là đã có thể gả cho người ta, chờ khi nào con bé lên mười tuổi rồi đưa đến trường học học chữ hai năm không được sao?
Nhưng những lời này Điền Xuân không dám nói ra, trước khi đến đây chồng cô đã dặn dò kỹ lưỡng, ở bộ đội phải cẩn thận trong từng lời nói việc làm của mình, tuyệt đối không thể phạm sai lầm về tư tưởng. 
Cô thầm nghĩ nữ chủ nhiệm này sao lại nhiều chuyện như vậy chứ, ngay cả chuyện người ta có cho con mình đi học hay không mà cũng quản à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play