Sân nhà Trương Mai chỉ lát xi măng một nửa, một nửa còn lại đều dùng để trồng rau, xung quanh khu vực trồng rau là một hàng hoa nguyệt quý và hoa hồng, so với khoảng sân nhỏ sắp bị biển hoa bao phủ của cô thì số lượng hoa bên này ít hơn nhiều.
‘’Đây là sở thích nho nhỏ của chị, những khi gặp chuyện gì buồn chị sẽ ra đây ngửi hương hoa, tâm trạng sẽ tốt hơn.”
Trương Mai cười cười, tìm một cái rổ đựng thức ăn cho Tô Ngọc Kiều. Lúc này Trương Mai mới ngập ngừng hỏi thăm chuyện của hai bà cháu giúp việc trong nhà Tô Ngọc Kiều. Tô Ngọc Kiều cũng không muốn giấu diếm cái gì, thành thật nói cho cô ấy biết thân phận của hai bà cháu, cũng nói cho cô ấy nghe về sự sắp xếp của mình khi để hai bà cháu ở lại nhà.
Trương Mai nói: "Vậy sao, thật sự quá đáng thương, thế nhưng em cũng nên suy nghĩ cho thật kỹ, chuyện em để cho hai người họ ở lại nhà ít nhiều gì cũng sẽ bị mọi người bàn tán.”
"Không sao, chuyện này em đã hỏi qua ý kiến của Lục Kiêu rồi, anh ấy nói sẽ viết báo cáo nộp lên trên, chỉ cần cấp trên thông qua là được, hơn nữa nếu như còn sự lựa chọn nào tốt hơn thì em đã không để bà ấy ở lại làm giúp việc rồi!"
Tô Ngọc Kiều nói.
"Chỉ cần bọn em suy nghĩ kỹ là được, đúng rồi, Ngọc Kiều, có phải thằng nhóc Tiểu Bảo nhà em không thích ăn cà tím không? Vậy chị lấy cho em ít cà tím hơn một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT