Trong thời gian giải lao giữa giờ tổ chức hoạt động vui chơi có thưởng, nhân viên đến nhắc nhở: “Năm phút nữa ban nhạc Triều Mộ lên sân khấu”.
Triệu Đàm tắt tivi, cả phòng nghỉ bỗng chốc im ắng. Huy Tử liếm môi, ngay cả Trương Hải bình thường mạnh miệng cũng không biết phải nói gì.
Trái lại vẻ mặt của Hứa Tầm Sênh vẫn hết sức bình tĩnh, cô đặt hai tay trên gối, duỗi mười ngón khởi động, sau đó kéo vành mũ lưỡi trai xuống thấp hơn.
Trương Thiên Dao lên tiếng: “Họ đúng là rất khá, nhưng chúng ta cũng không kém.”
Sầm Dã nhả bã kẹo cao su vào thùng rác, ngẩng đầu: “Họ mạnh mới có hứng cạnh tranh, nếu gawjpp phải đám gà, anh đây mới chán”.
Lời của anh khiến cả đám anh em cười ồ, Sầm Dã chợt nhìn sang Hứa Tầm Sênh: “Đúng không, cô giáo Hứa ?”
Hứa Tầm Sênh vẫn cúi đầu khởi động mười ngón tay, dáng vẻ còn ung dung hơn cả anh: “Lời nhạc họ viết cũng hay đấy, không khí trên sân khấu cũng không thua kém so với phần biểu diễn xuất sắc nhất của nhóm các anh. Thật ra tôi nghĩ hôm nay họ cũng quyết chiến đến cùng, phát huy hết khả năng. Nhưng Đại Hùng vẫn kém Tiểu Dã, hơn nữa tinh thần biểu diễn của họ vẫn hơi yếu, không tỏa sáng và nhiệt huyết bằng các anh. Và lại có thêm sự góp sức của tôi, có lẽ nắm được 60% khả năng thắng cuộc”.
Cả đám con trai đều sửng sốt vì câu nói của cô. Mũ của cô thình lình bị Sầm Dã hất lên, suýt nữa rơi xuống, anh đứng dậy: “Vậy thì hãy xem anh đấy biế 60% thành 100% nhé”.
Hứa Tầm Sênh ngẩng đầu định lườm anh, song lại thấy vẻ mặt của mọi người đều tràn ngập hăng hái và kiên quyết, không khí trầm lặng căng thẳng khi nãy đã tan biến, ánh mắt từng người đều sục sôi quyết tâm chiến đấu. Cả nhóm bừng bừng, duy chỉ có Sầm Dã là lãnh đạm, giống như chẳng ai có đủ khả năng trở thành đối thủ của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT