Lúc Trương Thiên Dao đuổi theo, Hứa Tầm Sênh đã tỉnh táo lại. Khi anh ta gọi tên cô, cô quyết định đứng lại, thầm nghĩ: Cũng tốt, không nên mềm lòng nữa, cứ nói thẳng cho xong chuyện. 
Cho nên thời điểm thấy được ánh mắt phẳng lặng như mặt băng của cô, tim Trương Thiên Dao run lên. Thực ra anh ta biết rõ cô không có tình cảm với mình, nhưng sao vẫn cố chấp đâm đầu vào? Do gặp nhau hằng ngày, dường như việc thích cô không còn là thói hiếu sắc và bồng bột của tuổi trẻ, mà đã trở thành chấp niệm và nỗi bận tâm từ lúc nào không hay.
Thấy cô lạnh lùng, anh ta cười nói: “Tầm Sênh, khi nãy tôi đùa thôi.”
Hứa Tầm Sênh không hề tiếp lời, bình tĩnh nhìn anh ta, chờ câu nói kế tiếp. Thái độ của cô phần nào khiến Trương Thiên Dao rối bời, nhưng lại không chịu thua, vậy là nụ cười càng điềm nhiên như không: “Hôm nay tôi muốn cô thực hiện lời hứa của mình.”
“Hả?”
Trương Thiên Dao chăm chú nhìn vẻ mặt cô: “Hôm nay chúng ta đã thắng, đối thủ trong trận chung kết quá kém cỏi, giải vô địch chắc chắn thuộc về chúng ta rồi.”
“Thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play