Dây câu đứt, đại khái tôi quá nhập tâm nên khi xoay người nhìn Bàn Tử thấy hắn trợn mắt há mồm nhìn tôi, hiển nhiên còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì. Tôi vừa chửi má nó một tiếng, một cây cần câu khác lại reo lên.
Tôi vội vàng đi tới bắt cần câu lại, cần câu uốn lượn thành một đường cong cực kỳ khoa trương, Bàn Tử hô: “Thả dây!” Tôi mới nhớ tới dây đã bị chặn, lập tức cuồng kéo dây câu buông xuống, đến khi tôi đứng vững lần thứ hai mới chặn lại, lực kéo bỗng lớn hơn nữa, cần câu lại bị uốn cong lần nữa. Tôi muốn nắm cần lại, bắt đầu thu dây lại phát hiện vô ích, mắt thấy dây câu trong nháy mắt bị kéo rất mạnh, lại sắp đứt.
“Tiếp tục thả dây!” Bàn Tử lại kêu. Tôi lại thả dây, dây bị kéo xuống điên cuồng, lại chặn, trong lòng thầm nghĩ đây không phải là biện pháp. Thả dây thu dây là để dụ cá, con mẹ nó chỉ thả không thu về, hết dây thì phải làm thế nào?
“Giúp tôi một tay!” Tôi hét với Bàn Tử. Bàn Tử vò đầu: “Giúp thế nào hả?”
“Nhất định ông cụ đã có chuẩn bị!” Tôi đang bị cá kéo qua kéo lại, Bàn Tử liền nhào tới chỗ trang bị của ông cụ đảo loạn. “Mẹ nó!” Hắn bông nhiên quát lớn một tiếng, cầm một cây móc sắt phi tới. Đây là móc dùng để kéo cá lớn lên bờ khi câu biển, cực kỳ sắc bén.
Cá nước ngọt lớn thường dùng cần nhỏ để câu, chỉ cần làm cá kiệt sức thì dây câu cũng đủ lực để kéo cá lên. Xem ra ông cụ cũng không chuẩn bị cách nào khác, chỉ dùng phương thức câu cá để kéo cá lên.
“Để tôi xuống.” Bàn Tử nói với tôi: “Lão tử liều mạng với nó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT