Tôi trợn mắt nhìn Bàn Tử, biết hắn muốn làm gì, một tay cầm cần câu, tay kia cắm đao xuống đất xong giơ lên túm cổ áo hắn: “Tại sao phải đánh phân của tôi? Phân mẹ nó đắc tội gì với anh? Anh có thèm hỏi cảm nhận của nó không hả?”
Bàn Tử gạt tay tôi ra, chỉ xuống mặt hồ: “Nói nhảm vừa thôi, không có thời gian. Cậu có đi hay không?”
Tôi thầm nghĩ đi con mẹ anh, ôm bụng tìn kiếm chung quanh, khao khát tìm ra bất kỳ đồ vật gì dưới đất, nhưng tuyệt không có gì cả, Bàn Tử vẫn quái dị nhìn tôi, chỉ chỉ mặt đất: “Nếu cậu không đi, tôi chỉ có thể đem Lôi Bản Xương đào lên cắt nát mới có thể hoàn thành nhiệm vụ!”
Tôi quay lại nhìn Muộn Du Bình, Muộn Du Bình không hề nhìn tôi, trở tay rút đao chân chó ra cắt lòng bàn tay, sau đó nhảy mạnh xuống hồ.
Nước hồ chỉ tới ngực hắn, vết thương trên tay rất sâu, máu lập tức trào ra, hắn vừa đập tay xuống nước vừa lội đến nơi dây câu đang bị kéo căng. Dây câu trên tay tôi lập tức di chuyển theo sát Muộn Du Bình.
“Đến! Cẩn thận!” Tôi hô to với Muộn Du Bình, dây câu lại một lần đảo ngược hướng. Lui trở về. Dây câu vung lên giữa không trung xẹt tới đỉnh đầu Muộn Du Bình.
Bàn Tử vừa nhìn bỗng nhiên nhận ra: “Con cá này thông hiểu nhân tính.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT