Tôi quay người lấy trang bị của mình ra, những thứ vũ khí này đã lâu không dùng đến, từ khi tôi cất đi cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ sẽ lại mở ra. Những ngày tháng đó, tôi giấu kín nội tâm của mình, làm ra những chuyện mà chính tôi cũng không thể chấp nhận, tất cả đều liên quan đến những thứ này, bây giờ tôi lại phải mang chúng ra.
Bất quá tôi cũng không cần suy nghĩ nhiều như thế, trên đời này không có ai thiếu nợ ai nhiều như vậy, trong đấu từng gặp qua rất nhiều xác ướp cổ, ai đi quan tâm đến cuộc đời bọn họ chứ. Bất luận là ân ân oán oán như thế nào, một trăm năm qua đi cũng chẳng còn cảm tình gì đọng lại, dù sao hành động trù tính cho cả ngàn năm sau như Uông Tàng Hải cũng là quá khó khăn để hoàn thành.
Một lần nữa mặc quần áo hạ đấu trước kia lên, ba người chúng tôi đón gió đi lên tường đá, muối bay loạn trong gió, cảm giác như là đi trên đê Tô ngày đại tuyết.
Bàn Tử nói: “Mấy năm trước còn ở Hàng Châu, luôn luôn muốn ba người chúng ta có cơ hội đi khắp nơi trong ngày tuyết, không ngờ tới chỗ này lại thực hiện được. Thiên Chân cậu xem cảnh sắc nơi này, có bằng được Tây Hồ hay không?”
Tôi dùng đèn mỏ chiếu sáng mặt hồ, ở đây quanh năm tuyệt đối không hề có ánh sáng, vừa rồi chúng tôi bị con gì đó dưới nước tập kích, có thể là bởi vì bỗng nhiên xuất hiện nguồn sáng. Nếu như con cá này là loại ưa sáng thì quá tốt, ba chúng tôi có thể dùng đèn mỏ đùa chết nó.
Đi lên phía trước, càng lúc càng xa bờ, gió cũng càng thêm lớn, tôi che kín khăn quàng cổ, nơi này buồn tẻ, không có cái gì xem như đẹp. Muối kết ở mặt ngoài tường đá rất cứng rắn. Thạch đạo trên bờ tường rộng đến ba người đi, chúng tôi đi thành hàng zíc zắc, để tránh trường hợp bị bất ngờ khi có cái gì vọt ra từ dưới nước. Tuy nhiên mặt nước cách bờ tường đến hơn bốn mét, chắc hẳn nó có nhảy cũng không lên cao được như vậy.
Nghĩ đến hình dạng con cá, rất giống rắn, tường chắn nước màu trắng, muối như hoa tuyết lại thêm rắn trong nước, có cảm giác như ở trong một phiên bản khác của Bạch Xà truyện. Nếu đang viết tiểu thuyết, tôi sẽ viết bức tường đá này là một con rắn lớn bị muối đông cứng, thứ sống trong nước đều là con cháu của nó. Bất quá lời Bàn Tử nói mới càng thêm sâu sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT