Tôi ngồi xổm xuống bên cạnh ông cụ, nhìn dáng vẻ tiều tuỵ của ông cụ đang quỳ gối trước đầm, tôi nheo mắt lại hỏi: “Cụ đang bái ai?”
“Cậu không biết cái đầm như thế này, từ xưa tới nay đã có bao nhiêu người chết sao?” Ông cụ nhắm mắt lại hít một hơi, sau đó mở mắt, giọng khàn khàn không rõ: “Hồ sâu đều có linh tính, bái một bái cũng là việc nên làm.”
Tôi nhìn ông cụ cầm hương cười khổ, trước đây tôi cũng tin tưởng cách nói này, bây giờ đối với tôi nó chỉ là một cái đầm nước, kính trọng nó hay khinh thị nó, cũng không thể thay đổi được gì.
“Những người đi câu chết ở đây, chỉ là quan hệ bình thường với cụ thôi sao? Hay là người lạ?” Tôi hỏi, tiếp nhận hương ông cụ đưa, cũng thắp lên ba que.
Ông cụ thở dài, bắt đầu dỡ cần câu ra, nối từng đoạn từng đoạn, “Các cậu đều là người thông minh, cần gì phải hỏi rõ ràng.”
Tôi nhận lại vẻ mặt này, bình thường chú Ba cũng có vẻ mặt này, phần lớn đều dùng vẻ mặt này khi có chuyện gì cho là chưa đến lúc tôi cần phải biết.
Hôm nay tôi đã không còn tức giận, phần lớn những người từng trải, khả năng đều sẽ có tính cách như vậy. Đôi khi tôi cũng hiểu rõ cảm giác này, rất nhiều chuyện, nói ra chỉ đem lại nhiều vấn đề hơn nữa, đều là những thứ mà tôi cũng chẳng mong nhận được hồi đáp. Đồng thời, tôi cũng đã rất hiểu làm sao cạy miệng được những người đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT