Giống như những gì Musi đã nghĩ, những vết thương đan xen trên cơ bắp đang khép lại. Khả năng tự chữa lành của trùng cái cấp A mạnh đến mức khiến bệnh viện phải giảm biên chế.
Musi gặp qua rất nhiều miệng vết thương, anh biết những vết thương trên người thư nô do thứ gì tạo thành.
Vết thương thô ráp đan nhau, bây giờ trên chiến trường rất hiếm thấy những vết thương do móng vuốt và cốt cánh thế này.
Tầm mắt anh chạm đến vết thương nhẵn nhụi sau lưng thư nô, anh cảm thấy hứng thú, vết thương trí mạng duy nhất lại ở sau lưng?
Bị người mà mình tín nhiệm đâm một nhát?
Chỗ này…
Chắc là đến cốt cánh cũng bị cắt mất.
Bây giờ Musi cũng không có hứng thú với quá khứ bi thảm của thư nô, anh nâng cằm, nói: “Cởi cả quần nữa.”
Lời vừa ra khỏi miệng, Musi phát hiện ánh mắt thư nô nhìn mình lại càng kỳ lạ hơn, khiến anh có cảm giác nghi ngờ lúc trùng cái tắm rửa đều mặc cả quần áo.
Không, lần trước khi anh dẫn một đội của quân đoàn 1 đi làm nhiệm vụ, quân hạm dừng lại nghỉ ngơi ở gần biển của một tinh cầu nguyên thủy, những người đó cởi đồ xuống nước tắm người sau còn nhanh hơn người trước.
Anh đã quen thấy những trùng cái nhiệt tình, hiếm khi thấy một thư nô ngượng ngùng thế này.
Nhưng sự kiên nhẫn của Musi gần như không còn gì, nếu thư nô còn chần chừ nữa, anh không ngại dùng xúc tu tinh thần.
Thư nô hít một hơi thật sâu, vừa ngạc nhiên vừa bối rối trước mệnh lệnh của trùng đực, cũng lo lắng và run rẩy khi phơi bày thân thể trước mặt anh…
Đưa tay đến ngang eo.
Chiếc quần rách nát rơi xuống đất.
Rất thuận lợi.
Musi nghĩ thầm, tắm cho thư nô vẫn dễ hơn tắm cho thú cưng, anh chỉ cần ra lệnh là được. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nhưng nếu thư nô không do dự lâu như vậy thì càng tốt.
“Vào bồn tắm.” Musi nhìn thư nô đang căng thẳng, khăn tắm trong tay lại quay cuồng, tinh thần lực dao động.
Mèo cưng khi đi tắm thì giãy giụa rất ác liệt, Musi quen thói khống chế tinh thần lực về phía thư nô.
Vô số tinh thần lực ngưng tụ thành xúc tu không thể thấy bằng mắt thường, lơ lửng xung quanh thư nô.
Trùng cái không nhìn thấy tinh thần lực của trùng đực, nhưng trùng cái cấp A có thể cảm nhận được sức mạnh của nó.
Thấy thư nô lại cứng đờ, mắt đảo quanh, Musi biết thư nô cảm giác được sự tồn tại của xúc tu tinh thần, bởi vì sau khi ngưng tụ cảm giác tồn tại của nó quá mạnh.
Cũng may lần này thư nô không để anh chờ quá lâu, trước khi xúc tu tinh thần của Musi hành động, thư nô bước vào bồn tắm.
Musi thất thần trong chốc lát.
Chân dài quá…
Tầm mắt anh lại nhìn về phía thư nô.
Không phản kháng, cũng không giãy giụa, thư nô ngồi vào bồn tắm, ánh mắt dao động, thân thể căng như một sợi dây.
Musi bước lên trước, đặt chiếc khăn tắm lại trên kệ, quay đầu nhìn thư nô đang càng căng thẳng vì anh đến gần, bình tĩnh nói: “Có thể tự tắm được không?”
Lông mi thư nô run lên, giọng hơi khàn: “Có thể.”
Musi gật đầu, ra khỏi phòng tắm.
Anh biết rõ mình không thể chăm sóc tốt cho trùng, nên thay vì nhìn chằm chằm thì anh để cho thư nô làm theo ý mình.
Cửa không đóng, nghe thấy tiếng bước chân xa dần, cơ thể thư nô dần thả lỏng, đột nhiên cảm thấy hành vi của mình hơi buồn cười.
Trùng đực kia có tính tình thế nào chứ, sao có thể nghĩ đến việc đó được, chuyện này cậu đã biết rõ rồi mà?
Thư nô quay đầu nhìn xung quanh, lông mày vô thức nhíu lại.
Cảm giác bị bao vây và theo dõi vẫn còn, cậu có thể đoán được nó là thứ gì, dù sao thì cậu cũng đã nhận được một bài học rồi…
Musi ngồi trên sô pha, lấy một hộp cơm ăn liền từ vòng trữ vật ra, quan sát động tĩnh phòng tắm từ tinh thần võng.
Thư nô tắm rửa rất kỹ càng, vừa rồi còn thay nước, không cần anh lo lắng. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Tinh thần cảm ứng được thư nô đang ngừng lại.
Tắm xong rồi lại không ra khỏi bồn tắm, vẻ mặt nhìn có vẻ nghiêm túc, hình như đang suy nghĩ gì đó rất nghiêm trọng.
Không có quần áo ư?
Một xúc tu tinh thần di chuyển tới tủ đựng khăn tắm, Musi đang định đưa khăn tắm cho thư nô, anh chợt thấy thư nô đang đưa tay về phía sau lưng.
Ừm?
Ừm!
Musi yên lặng thu hồi xúc tu tinh thần, hai mắt nhìn chăm chú vào hộp cơm trên bàn, vẻ mặt hơi bối rối.
Hộp cơm ăn liền được đặc chế nên chỉ cần mở nắp hộp thì nó sẽ tự đun nóng, bây giờ đã dần tỏa ra hương thơm ấm áp.
Đương nhiên chuyện anh đang bối rối không phải hộp cơm.
Cạch…
Musi hoàn hồn.
Vừa ngẩng đầu, anh đã thấy thư nô bước từ trong phòng tắm ra.
Thư nô quấn khăn tắm quanh eo, trên người còn có hơi nước, khi nhìn về phía Musi cậu hơi né tránh.
Musi bình tĩnh không để ý đến phần ngực đỏ bừng của thư nô, tầm mắt chuyển qua vết thương trên cơ ngực đối phương.
Vết thương vừa mới kết vảy đã vỡ ra sau khi tắm.
Musi bấm vào vòng trữ vật, ánh sáng xanh chiếu xuống sàn nhà, một khoang chữa trị đột nhiên xuất hiện.
Ánh mắt thư nô không dời đi nữa, nhìn Musi từ từ đứng dậy, đi đến trước khoang chữa trị để chỉnh số liệu.
Trong mắt cậu hiện lên vẻ khó hiểu, suy nghĩ gì đó rồi vẫn tiến lên.
Rầm.
Cửa khoang mở ra, Musi quay đầu nhìn thư nô: “Nằm vào đây”.
Thư nô ngơ ngác nhìn chất lỏng màu xanh nhạt trong khoang chữa trị, không thể nói không kinh ngạc.
Dịch chữa trị cấp S… Thứ này còn đắt hơn cả cậu.
Làn khói bốc lên từ hộp cơm, căn phòng tràn ngập hương thơm tươi mát của cá tuyết.
Musi khẽ ngửi, anh nhìn về phía thư nô đang đứng hình.
Xúc tu tinh thần đột nhiên quấn quay người, khi thư nô đang kinh ngạc cúi đầu, xúc tu chợt kéo chiếc khăn tắm trên eo cậu xuống, ném trùng vào khoang chữa trị.
Rầm…
Khăn tắm rơi xuống, cửa khoang khép kín.
Qua cửa khoang trong mờ, Musi thấy rõ vẻ mặt kinh ngạc và khiếp sợ của thư nô.
Tầm mắt anh chạm phải ánh mắt kinh ngạc của thư nô, không biết có phải do bối rối hay không mà mặt cậu đỏ lên.
Ánh mắt Musi không hề lay động, nhấn nút khởi động. Sau khi xác nhận khoang chữa trị hoạt động bình thường. Musi bình tĩnh quay người.
Cháo cá tuyết phải ăn nóng.
Trong khoang chữa trị, thư nô ngơ ngác nhìn những số liệu nổi lên trên nóc khoang một hồi, một lúc sau cậu mới hoàn hồn.
Nơi bị tinh thần lực của trùng đực chạm vào nóng lên khiến cậu run sợ.
Đúng là vô dụng…
Nghĩ vậy, cậu không nhịn được mà đè lên ngực, nơi đó đang mất khống chế mà đập mạnh.
Khoang chữa trị ngăn mọi âm thanh ở bên ngoài, cậu không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào của trùng đực.
Nằm trên chiếc gối êm ái, dưới cằm đều bị hơi lạnh của dịch chữa trị bao trùm.
Những chỗ bị thương trên cơ thể cậu hơi ngứa, cậu đã từng nghe chiến hữu cũ miêu tả cảm giác này.
“Toàn thân như được tinh thần lực của trùng đực vuốt ve.” Quân thư bước ra từ phòng y tế đỏ mặt miêu tả, khiến đám trùng độc thân phải nhìn mình với ánh mắt hâm mộ.
Thư nô nhắm mắt lại, ngâm mình trong dịch chữa trị không thể so sánh với việc bị tinh thần lực của trùng đực chạm vào.
Musi ném hộp cơm và bình nước vào thông đạo tái chế, kéo ghế đến cạnh khoang chữa trị rồi ngồi xuống.
Thư nô như cảm giác được gì đó, cậu mở mắt ra đối diện với đôi mắt màu tím của trùng đực, tim đột nhiên đập mạnh, cậu kẹp chặt chân theo bản năng.