Giá 7 Tinh Tệ Được Một Con Trùng Cái

Chương 1: Gia tộc Sekaya


1 tháng

trướctiếp

Hành tinh mẹ, chiến hạm, pháo lửa...

Musi ngồi trên ghế không gian lặng lẽ nhìn xung quanh, phòng chỉ huy quân hạm quen thuộc hiện lên trong đôi mắt tím của anh.

Lại là giấc mơ này...

Musi đưa tay lên xác nhận lại lần nữa, quân phục nền đỏ với hoa văn vàng là quy định của trùng hậu ngàn năm trước.

Musi đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, tâm lý đã ổn định hơn lần trước.

Anh buông tay, đầu ngón tay gõ nhẹ trên đầu gối theo nhịp điệu.

5... 4... 3…

2...

1...

Cạch...

Sau khi đếm xong, cánh cửa đã được một trùng đẩy ra giống như hai lần trước.

Cộp cộp…

Quân thư mặc chiến phục màu xanh đen đi tới trước mặt anh, hơi cúi người xuống và quỳ một gối.

Trùng cái có mái tóc màu vàng ấm áp, quân trang nghiêm chỉnh, dáng người thẳng tắp, vẻ mặt dường như bị che phủ bởi một lớp sương mù làm khuất đi khuôn mặt của trùng.

"Bệ hạ."

Giọng trùng cái trầm thấp và rõ ràng.

Sau khi trùng cái kêu lên hai chữ đó, tiếng vận hành máy móc tích tích bên tai Musi biến mất, tiếng pháo lửa bên ngoài tinh hạm dừng lại, giống như một bộ phim bị dừng hình.

Nhưng giấc mơ chưa kết thúc ở đó.

Trong không gian yên tĩnh này, Musi rũ mắt, ánh mắt dừng lại trước huân chương của trùng cái.

Dây gai leo quấn quanh và bốn ngôi sao.

Dây gai leo là biểu tượng của gia tộc Sekaya... một trong ba gia tộc lớn nhất của Trùng tộc hiện nay, bốn ngôi sao... đại diện cho Quân đoàn 4.

Nhưng gia tộc Sekaya chỉ có ba quân đoàn lớn.

Dù là lần thứ bao nhiêu đi nữa thì những thứ trong giấc mơ này đều khiến Musi cảm thấy kỳ lạ.

Musi ngước mắt quan sát khung cảnh bị đóng băng bên ngoài quân hạm, không trùng nào có thể giúp anh đoán được manh mối rõ ràng, nhưng chỉ vài giây nữa, giấc mơ này sẽ kết thúc giống như lần trước.

"Trùng hoàng bệ hạ."

Giọng nói trầm thấp lại tiếp tục vang lên, xuyên quan tinh thần vực của Musi, lập tức kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ.

Anh đột nhiên quay đầu lại, nhìn thẳng vào đôi mắt hai màu trong veo như mắt mèo kia.

Musi kinh ngạc, đây là tiếng gọi và dáng vẻ mà anh chưa từng thấy trong hai giấc mơ trước đó.

Trùng hoàng... là gọi anh sao?

Từ khi nào mà Trùng tộc lại có trùng hoàng...

- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Một làn sương đen dâng lên trong tầm mắt của Musi, quét sạch mọi thứ xung quanh.

Không thể cử động, không thể lên tiếng.

Trước mắt càng ngày càng tối, dần dần, đôi mắt hai màu sáng ngời kia cũng bị bóng tối nuốt chửng.

Tinh thần bên này dần dần chìm xuống, tinh thần bên kia bắt đầu hoạt động.

Tích tích tích...

Musi đột nhiên mở mắt.

Lọt vào tầm mắt là trần bán thấu của khoang nghỉ ngơi, phông chữ màu xanh nhạt nảy ra trên nóc cùng với tiếng kêu "tích" ghi lại nhịp thở và nhịp tim không ổn định của anh. ( truyện trên app tyt )

"Trùng chủ yêu dấu của tôi ơi, ngài lại gặp ác mộng sao? Có cần liên hệ với bác sĩ trùng đực không?"

Tiếng thiết bị trí năng vang lên bên tai mang theo sự lo lắng hơi quá đà.

Musi đưa tay nhéo tai nghe bên tai phải mà không trả lời.

Sau khi đột phá cấp A, anh càng ngày càng có thể khống chế tinh thần lực sâu hơn, anh hiếm khi nằm mơ hơn, nhưng bây giờ lại nằm mơ cùng một giấc mơ trong ba ngày liên tiếp.

Tuy nội dung giấc mơ vô cùng kỳ lạ nhưng bộ lễ phục nền đỏ hoa văn vàng kia lại khá đẹp.

"Bé I, phi thuyền hiện tại đi đến đâu rồi?" Musi hỏi, suy nghĩ không khỏi hướng về trùng cái trong mơ, đôi mắt hai màu khiến anh cảm thấy quen thuộc đến kỳ lạ.

Dường như đã từng gặp ở đâu đó...

Đôi mắt một xanh một vàng, rất giống con mèo nhà anh, nếu anh đã từng gặp thì không thể nào không có ấn tượng.

"Tới hành tinh Amika rồi." Thiết bị trí năng bé I báo cáo vị trí xong, hỏi dò: "Trùng chủ, thật sự không cần thông báo cho quý tộc địa phương ra nghênh đón sao? Bọn họ sẽ thiệt thòi biết bao khi bỏ lỡ cuộc gặp mặt với ngài đấy."

"Không cần." Musi nói.

Anh không muốn đối phó với những quý tộc nhỏ vừa phiền phức vừa nhàm chán đó.

Khoang nghỉ ngơi mở ra, Musi tập trung suy nghĩ, ngồi dậy: "Thông báo cho thị vệ trưởng dẫn trùng tới phủ Tổng đốc."

"Còn ngài thì sao?" Bé I nhạy bén nhận ra được điều kỳ lạ.

"Ta à?" Musi mặc áo khoác, trong mắt lóe lên ý cười, anh cong khóe miệng: "Ta mới đến thì đương nhiên phải đi chào hỏi hàng xóm rồi, cái vị... vương của thành phố ngầm ấy."

"Chào hỏi? Có cần tặng quà không?" Bé I sửng sốt, nhưng là một thiết bị trí năng của trùng đực, khả năng hiểu biết của nó cũng đủ cao, rất nhanh đã phản ứng lại được.

Ngay sau đó, nó nói: "Thành phố ngầm và chính phủ hành tinh Amika còn đang trong trạng thái đối địch, ngài định đi một mình xuống lòng đất sao? Chuyện này quá nguy hiểm!"

Musi đã quyết định sẽ không thay đổi, anh cũng không cảm thấy thành phố ngầm của một tinh cầu nhỏ có thể uy hiếp tới mạng sống của mình.

"Tại sao ngài lại muốn tới chào hỏi thủ lĩnh của phiến quân ngầm một mình chứ?” Bé I hy vọng có thể hiểu được suy nghĩ của Musi để tìm kiếm giải pháp tối ưu nhất.

Musi không trả lời, anh ra khỏi khoang nghỉ ngơi, duỗi cánh tay và hai chân.

"A!" Bé I bỗng kêu lên, giọng điệu có vẻ vui mừng như đã tự mình giải được câu đố khó nào đó.

"Tôi biết rồi, Tinh Võng đồn rằng diện mạo của vị "vương" ngầm hành tinh Amika vô cùng đẹp trai, chẳng lẽ ngài có hứng thú với anh ta sao?"

"... Nói nhỏ thôi, bé I." Musi nói, sau đó lập tức ngắt kết nối tinh thần của anh và thiết bị trí năng.

Anh quả thực có hứng thú với vị "vương" kia, nhưng tuyệt đối không phải kiểu hứng thú mà đối phương nhắc tới.

Thành phố ngầm của hành tinh Amika, nơi tụ tập của những tên tội phạm khét tiếng, côn đồ và đám buôn bán nô lệ.

Nơi này tràn ngập tội ác và loạn lạc, dân thường trên mặt nhắc tới thế giới này là mặt biến sắc, vừa chán ghét vừa sợ hãi. Các quý tộc bản địa quyền lực và thành phố ngầm có liên hệ chặt chẽ với nhau, nhưng họ rất hiếm khi đặt chân tới đây.

Một trùng đực đi một mình ở lối vào của thành phố ngầm đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt.

Hoặc là choáng ngợp kinh ngạc, hoặc là chứa đầy ác ý dâm đãng khiến trùng khó chịu.

Musi đã quen với những ánh mắt thế này, nhưng dù có quen, về mặt cảm xúc, anh cũng không thích những ánh mắt thế này.

Bị vờn quanh thế này, về lâu về dài sẽ sinh ra chứng ghét cái cũng là điều bình thường.

"Trùng chủ yêu dấu, tôi vẫn đề nghị ngài nên cho một số hộ vệ đi theo." Chung đoan trí năng bé I tốn rất nhiều công sức mới có thể kết nối với tinh thần võng của Musi, nó trịnh trọng nói: "Người hầu cận của ngài cần phải có trách nhiệm cho sự an toàn của ngài."

Từ khi trùng chủ gặp phải đám dân cư đầu tiên của thành phố ngầm, thiết bị ước tính mức độ nguy hiểm của bé I đã tiếp tục trở nên phổ biến, dù tuyến liên lạc nội bộ với các hộ vệ vẫn luôn được mở trong hậu trường nhưng vẫn không thể khiến nó yên tâm hoàn toàn.

... Đội hộ vệ cũng cần có thời gian để tới.

"An toàn?" Kết nối tinh thần xong, không cần mở miệng thiết bị cũng có thể hiểu được suy nghĩ mà người bị liên kết muốn biểu đạt.

Ý thức của Musi được thể hiện bằng các con chữ ở hậu trường của bé I.

"Trùng cái dưới cấp S không thể nào tới gần ta."

Musi ngơ ngẩn nhìn xung quanh, mắt thường không thể nhìn thấy sợi tơ tinh thần lơ lửng xung quanh người anh, khóe miệng lạnh lùng cong lên: "Ta rất an toàn."

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp