Vừa dứt lời, kiệu của Thái tử đã đến. Mọi người không dám bàn tán nữa mau chóng đi ra nghênh đón.

Vài ngày nữa voi sẽ được đem ra sử dụng, hôm nay Thái tử đến đây là để kiểm tra.

Thái tử luôn nghiêm túc với việc được giao vì vậy vô cùng cẩn trọng kiểm tra từng con voi được sử dụng.

Về cơ bản thì không có vấn đề gì, tất cả đều khỏe mạnh, lúc được đem ra nhất định có thể mang lại uy danh cho Tây Sở.

Tuy nhiên, khi đến gần con voi cuối cùng, Thái tử cau mày hỏi người huấn luyện voi: “Con voi này bị sao vậy? Sao trông nó có vẻ hơi bồn chồn?”

“Thái tử đừng đến gần. Con voi này đang trong kỳ động dục, rất nguy hiểm có thể đả thương ngài. Điện hạ không được để mình bị thương."

“Được.”

Thái tử cũng không phải là người liều lĩnh nên liền lùi lại giữ khoảng cách an toàn. Không ngờ con voi bất ngờ vùng vẫy bứt dây cương.

Có lẽ vì ngửi thấy mùi lạ nên nó càng tức giận hơn, nhào vào tấn công Thái tử.

Thân thủ của Thái tử không tệ, nhưng cũng không thể nào chịu được sự tấn công bất ngờ của con voi. Con voi dùng vòi quất về phía Thái tử.

Thái tử bị vòi voi hất văng ra, người bị ném vào tường, đập đầu ngất đi.

Nhưng con voi vẫn chưa buông tha, nó còn định dùng ngà đâm vào, dùng chân dẫm lên.

Thái tử đang vô cùng nguy hiểm.

Bảy tám thủ vệ đi theo Thái tử đều xông lên cứu người nhưng đều bị voi giết chết.

Còn làm chết một quản tượng.

Hai người còn lại không dám liều lĩnh bước lên. Một người đi gọi những người huấn luyện khác, người còn lại thì đi tìm Thái y.

Cách đó không xa Cửu Cửu lo lắng, nắm lấy tay hai vị ca ca, run rẩy nói: “Thập ca, Thập Nhất ca, mau cứu người!”

Bọn họ vốn cũng nghĩ về việc cứu người, nhưng bọn họ không thể liều lĩnh, nếu không thì không những không cứu được người mà còn có kết cục giống như Thái tử.

"Cửu Cửu, đệ cứ trốn ở đây, đừng ra ngoài. Bọn ta đi cứu người."

Thập hoàng tử phản ứng nhanh chóng, yêu cầu quản tượng đem đến thức ăn ưa thích của con voi và một ít thuốc để dụ nó đi.

Thập Nhất hoàng tử liền hợp tác, chạy ra cứu người.

Con voi tuy bị thức ăn thu hút nhưng vẫn không có dấu hiệu ngừng tấn công, Thập Nhất hoàng tử vì che cho Thái tử cũng đã bị vòi voi quấn lấy và ném lên lưng.

Nếu bị ném như vậy lần nữa, hắn chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.

May mắn thay, Thập hoàng tử và vài quản tượng đã dụ được voi đi, con voi được dẫn lồng và bị nhốt một mình.

Thái tử đã được cứu.

Thật tốt quá.

Cửu Cửu núp trong góc thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Cửu Cửu có chút nghi hoặc. Một con voi to lớn còn mạnh như vậy, Phượng Thải Vi cứu Thái tử bằng cách nào?

Trong lúc nàng đang bối rối, liền nhìn thấy Phượng Thải Vi đang trốn trong một góc cách đó không xa.

Phượng Thải Vi bị thương trên đầu quấn vải trắng, theo sau có mấy người, hình như là vì Thái tử mà đến.

Hiện tại nàng ta đã mất đi sủng ái, cho dù bị thương mà được ở lại trong cung thì bất kỳ lúc nào cũng có thể bị đuổi đi.

Phượng Thải Vi muốn tìm một người có thể giúp nàng ta tiếp tục ở lại hoàng cung.

Theo lý mà nói, Thái tử hiện tại đang gặp nguy hiểm, Phượng Thải Vi nên ra tay, nhưng nàng ta hình như không có ý định cứu người mà chỉ đứng từ xa nhìn.

Cũng không biết đang nghĩ gì.

Cửu Cửu bắt chước người lớn lắc đầu.

[Người thấy chết không cứu chính là lạnh lùng và ích kỷ, không xứng đáng với tình yêu của Thái tử ca ca.]

[Ngược lại, trong sách có người vì Thái tử ca ca mà không xuất giá, thậm chí vì giúp Thái tử ca ca chống địch còn nữ giả nam trang chạy đến chiến trường hỗ trợ. Lúc bị kẻ thù bắt giữ sỉ nhục vẫn không phản bội Thái tử ca ca cùng Tây sở, hình như là Dư gia tiểu thư, đây mới chính là đối tượng hoàn hảo cho ca ca.]

[Sau này có cơ hội, nhất định phải tác hợp bọn họ.]

Cửu Cửu âm thầm hạ quyết tâm. 

Bên kia Thái y cũng đã tới. Sau khi khám sơ bộ, Thái y nói Thái tử đã được cứu kịp thời nên không có chuyện gì nghiêm trọng, liền cho Thái tử uống thuốc, sau đó một đám người đã cõng Thái tử về Đông Cung chữa trị.

Không ai nhìn thấy Phượng Thải Vi đang đuổi theo.

Thập hoàng tử và Thập Nhất hoàng tử đã cứu được Thái tử, đây là công lao to lớn, nhưng họ không vui mừng vì điều này, họ là vì cứu được người ca ca tốt của mình mà vui vẻ.

Hai người vô cùng hạnh phúc vì hôm nay đã làm được một chuyện tốt.

Cửu Cửu không trốn nữa, nàng vội vàng chạy tới nhìn hai anh em, khi nhìn thấy vết thương trên người họ , nàng dùng ngón tay chỉ chỉ hét lên “M..Máu..., Th..Thái...”

Cửu Cửu chưa kịp nói hai chữ Thái y liền không chịu nổi ngất đi.

Cửu Cửu sợ máu.

Thấy vậy, Thập hoàng tử và Thập Nhất hoàng tử vội vàng đưa Cửu Cửu về Thu Thủy cung để chữa trị.

Lý phi biết Cửu Cửu vì thấy máu mà ngất xỉu thì cũng không lo lắng mà đợi Cửu Cửu tự mình tỉnh lại. Nhưng khi nhìn thấy vết thương của lão Thập và Thập Nhất liền hốt hoảng, đặc biệt là lão Thập Nhất, trên lưng bê bết nhiều máu, nàng liền đau lòng vội vàng gọi Thái y đến băng bó, chữa trị.

·

Đông Cung.

Vết thương trên người Thái tử không nặng. Sau khi thái y băng bó, chỉ còn chờ hồi phục.

Tuy nhiên, Thái tử bị đập đầu hôn mê vẫn chưa thể tỉnh dậy trong thời gian ngắn, có lẽ phải đợi một hai ngày nữa. Khi Chiêu Ninh Đế biết chuyện liền đến thăm, trồng chừng cho đến khi Thái tử tỉnh lại.

Thái tử tỉnh dậy vào sáng sớm hôm sau, Chiêu Ninh Đế vui mừng khôn xiết khi thấy người đã tỉnh.

“Thành Anh, ngươi cuối cùng cũng tỉnh.” 

Thái tử có chút xấu hổ ngồi dậy, cúi đầu, “Nhi thần bất hiếu, đã để phụ hoàng lo lắng.” 

"Nếu có ngươi xảy ra chuyện gì, ta làm sao ăn nói với mẫu thân ngươi? " 

Mẫu thân của Thái tử là Hiếu Hiền hoàng hậu, người đã mất sau khi sinh hạ Thái tử. Thái tử không còn mẫu thân, chỉ có một người phụ hoàng.

“Mẫu thân…” Thái tử nghĩ đến mẫu thân mình, lòng đau xót, trầm mặc hồi lâu mới nói: “Phụ hoàng, lần này nhi thần còn sống đều nhờ công cứu giúp của Thập Nhất đệ.”

Lúc đó Thái tử đã ngất đi, nhưng lại bị giẫm vào tay mà tỉnh lại.

Khi tỉnh dậy, đã nhìn thấy Thập Nhất hoàng tử đang bảo vệ mình.

Tuy chỉ là bóng lưng nhưng hắn có thể nhận ra đó là Thập Nhất hoàng tử.

 “Lão Thập Nhất?” Hoàng Đế Chiêu Ninh cau mày nói: “Không phải là An Dương quận chúa đã cứu ngươi sao? Mọi người ở Tượng phòng đều nhìn thấy.”

Lúc Chiêu Ninh Đế đến người ở Tượng phòng nói rằng Phượng Thải Vi vì có người thân trong nhà biết huấn luyện voi nên cũng biết cách, sau đó hợp tác với người trong Tượng phòng cứu được Thái tử.

Tại sao bây giờ lại là lão Thập Nhất?

"Điện hạ, đầu của ngài tổn thương do va đập nên bị ảo giác hoặc là ngài đã nhìn nhầm rồi." Quản sự Tượng phòng quan tâm nói.

Thái tử: Đầu nhà ngươi mới có vấn đề.

Chiêu Ninh Đế nói: "Thái y, mau đến đây bắt mạch cho Thái tử."

Thái y đang chờ bên cạnh vội vàng bước tới để bắt mạch cho Thái tử. Sau khi kiểm tra, nói: "Bẩm bệ hạ, Thái tử không sao cả.”

"Lui xuống đi.”

Thái y liền lui xuống.

Quản sự Tượng phòng nói: "Thái tử, nhất định là ngài nhìn nhầm rồi."

Thái tử kiên trì nói: "Phụ hoàng, nhi thần không có nhìn nhầm."

Triệu Ninh Đế nói: "Vậy còn có ai nhìn thấy không? Ai có thể chứng minh được trẫm liền đi hỏi người đó."

Chiêu Ninh Đế cũng bắt đầu nghi ngờ, một nữ hài tử như Phượng Thải Vi thực sự có thể cứu được Thái tử?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play