Cửu Cửu cũng muốn giúp các ca ca nhận được thánh sủng, nhưng với khả năng hiện tại cũng chỉ có thể giúp gặp được phụ hoàng thôi.
Có thể gặp phụ hoàng thì có ích lợi gì chứ? Phụ hoàng cũng không thích người vô dụng, nếu các ca ca ra ngoài làm việc thật tốt mới có cơ hội được trọng dụng.
Mà cái này, cũng chỉ có thể dựa vào Thái tử.
Nếu cùng Thái tử ca ca giao hảo, có thể đi theo người ra ngoài làm việc rèn dũa, liền sẽ được phụ thân hèn hạ chú ý đến nhiều hơn.
Nếu có công lao, không sớm thì muộn liền được yêu thích.
Biết đâu, mẫu thân đã khuất của họ cũng có thể được truy phong.
Chỗ tốt thật nhiều!
Thập hoàng tử cùng Thập Nhất hoàng tử từ nhỏ đã bị các cung nhân coi thường, đối xử khắc nghiệt sao có thể không hiểu được những chỗ tốt này? Bọn họ có thể không muốn cùng Thái tử giao hảo sao?
Nhưng bình thường rất khó gặp được Thái tử, cũng không có cách nào cùng Thái tử nói một câu, càng đừng nói đến việc cùng ra ngoài làm việc.
Cửu Cửu nói muốn giúp bọn họ?
Chỉ là không biết làm thế nào để giúp họ?
Hơn nữa Cửu Cửu còn nhỏ như vậy, thật sự có thể giúp được sao?
Huynh đệ hai người trong lòng hoài nghi, nhưng lại không nhịn được tin tưởng nàng.
Bởi vì từ khi gặp Cửu Cửu, người phụ hoàng bọn họ chưa từng gặp được cùng Lý phi nương nương đều bắt đầu đối tốt với bọn họ. Cửu Cửu chính là phúc tinh mang đến may mắn, nhất định có thể giúp.
Hai người gật đầu thật mạnh: “Được, ca ca sáng mai liền tới, Cửu Cửu mau đi ngủ đi!”
“Được, mai gặp.”
Cửu Cửu vẫy tay chào hai người.
Thập hoàng tử cùng Thập Nhất hoàng tử đi rồi, Cửu Cửu liền ngủ, bởi vì trên người mặc váy nhỏ xinh đẹp, Cửu Cửu thích đến nỗi không nỡ cởi ra, cũng không cho bất kỳ ai động vào. Nàng mặc váy nhỏ rồi dần thiếp đi.
Hôm sau vừa tỉnh dậy, váy nhỏ bị nàng lăn lộn nhăn nhúm, tóc cũng rối tung y hệt cái ổ gà.
Nàng xoa xoa đôi mắt, nói: “Rời giường giường.”
Lúc đứng dậy nhìn thấy váy nhỏ nhăn nhúm, khuôn mặt nhỏ nháy mắt suy sụp.
Quế ma ma hầu hạ Cửu Cửu rời giường, đem váy nhỏ mới đến cho Cửu Cửu, là do tối hôm qua Chiêu Ninh Đế phái người đưa đến, màu nào cũng có, mỗi kiện đều thập phần xinh đẹp.
Cửu Cửu nhìn chiếc váy vàng nhạt trong tay Quế ma ma, ánh mắt sáng lên, vui mừng khôn xiết: “Oa, cái này cũng thật xinh đẹp!”
“Đúng không?” Quế ma ma cười, thấp giọng cùng Cửu Cửu nói: “Hoàng thượng là cố ý vì công chúa mà chuẩn bị.”
“Phụ hoàng thật chu đáo.” Cửu Cửu cười ngâm ngâm.
“Nga, đúng rồi, Quế ma ma, Thập ca cùng Thập Nhất ca bọn họ đến chưa?"
“Đã đến rồi, đang chờ người ở ngoài đó.”
Quế ma ma nói, nhanh nhẹn giúp Cửu Cửu rửa mặt, chải chuốt.
Xong xuôi, Cửu Cửu đứng trên ghế tròn nhìn hình ảnh của chính mình trong gương đồng, nũng nịu nói: “Thế giới nào mới có được một tiểu hài tử xinh đẹp như ta?”
"Dễ thương chết mất."
“Ta cũng muốn hôn chính mình một cái.”
Quế ma ma nghe vậy cười không khép miệng được: “Nương nương bên kia đang chờ, công chúa mau qua?”
“Cửu Cửu liền đi.”
Lý phi giờ phút này đang chiêu đãi Thập hoàng tử cùng Thập Nhất hoàng tử.
Hai vị hoàng tử sáng sớm liền tới đây. Bởi vì quá kích động, hai người cũng chưa ăn cái gì, lúc này cung nhân đang bày đồ ăn sáng vừa đúng lúc Cửu Cửu tới, nàng nhanh chóng ngồi vào bàn cùng mọi người dùng bữa.
Ăn xong, Cửu Cửu kéo Thập hoàng tử cùng Thập Nhất hoàng tử đi ra ngoài, nói là đi Ngự Hoa Viên chơi đánh đu, kỳ thật là đi Tượng phòng.
Tượng phòng chính là nơi nuôi dưỡng voi trong cung.
Vừa đến nơi, ba người từ xa đã nghe tiếng gầm gừ ở bên trong.
[Hôm nay Thái tử ca ca sẽ đến Tượng phòng kiểm tra voi, nhưng vận khí không tốt gặp phải con voi trong cơn động dục, điên cuồng. Sau đó liền bị voi gây thương tích, thiếu chút nữa mất mạng. Trong sách có viết là nhờ Phượng Thải Vi dùng mưu kế mới cứu được.]
[Thái tử ca ca cũng bởi vậy mà đối Phượng Thải Vi Nhất kiến chung tình, sau này Tây Sở đại loạn, Thái tử ca ca còn liều mạng bảo vệ Phượng Thải Vi, đem nàng ta đưa đến nơi an toàn.]
[Nếu là hôm nay Thập ca cùng Thập Nhất ca cứu Thái tử ca ca, Thái tử ca ca tất nhiên sẽ thích bọn họ, sẽ cùng bọn họ kết giao.]
[Còn về phần Phượng Thải Vi. Nàng ta căn bản không yêu thương gì Thái tử ca ca, không xứng để Thái tử ca ca liều mạng bảo vệ.]
Thập hoàng tử cùng Thập Nhất hoàng tử nghe tiếng lòng của Cửu Cửu, cả hai liền khiếp sợ, lát nữa Thái tử thật sự sẽ xảy ra chuyện?
Bọn họ có nên đi cứu giúp không? Nhưng khi Thái tử đến, xung quanh khẳng định có rất nhiều thủ vệ, bọn họ không có cách nào tiếp cận.
Nếu Thái tử thật sự xảy ra chuyện, vậy phải làm sao bây giờ?
Bọn họ nhất định phải cứu người.
Bởi vì đó là Ngũ ca của bọn họ!
Ngũ ca thông minh nhân hậu, ngay thẳng chính trực đối bọn họ rất tốt dịp lễ nào cũng đều phái người đến tặng lễ vật.
Bọn họ không thể để Ngũ ca xảy ra chuyện.
Cửu Cửu cũng không biết hai vị ca ca đều nghe được tiếng lòng của mình, nàng mềm mại nói: “Thập ca, Thập Nhất ca ta nghe nói voi nơi này vô cùng hung hữ, nếu có người bị voi đả thương, ca ca sẽ cứu người phải không?”
Hai người gật đầu lia lịa: “Tất nhiên rồi.”
“Không hổ là ca ca tốt của Cửu Cửu.” Cửu Cửu vui mừng giơ ngón tay cái lên: “Thật nghĩa khí.”
“Cửu Cửu quá khen.”
Cửu Cửu chớp chớp mắt to, nghiêm túc dặn dò: “Lát nữa nhất định phải cứu người!”
“Nhất định.”
·
Cách đó không xa, quản sự của Tượng phòng, nhìn thấy Cửu Cửu cùng Thập hoàng tử, Thập Nhất hoàng tử trong lòng tràn đầy khinh thường.
Đương nhiên không phải hướng tới Cửu Cửu mà là đối với Thập hoàng tử cùng Thập Nhất hoàng tử khinh thường.
“Cái thứ ti tiện do cung nữ sinh ra, còn chẳng nhận được thánh sủng. Không có việc gì sao không ở cung của mình đi, chạy tới nơi này làm cái gì?”
“Chờ lát nữa Thái tử đến, nhỡ đâu chọc giận Thái tử điện hạ thì làm sao?”
Trong đó có một vị quản sự nhìn vào không khí “Phi” một tiếng, ý tứ vô cùng rõ ràng.
“Ta biết rồi người Nội Vụ phủ bên đó ăn no rửng mỡ, liền mờ mắt không phân biệt được trong cung này người nào nên được hầu hạ người nào thì không.”
Có người thấy được Cửu Cửu còn đang đứng ở đây, vội khuyên can nói: “Ngươi nhỏ giọng chút đi, Thập Bát hoàng tử hiện giờ đang được sủng ái, nếu như bị hắn nghe được thì không tốt.”
Người được khuyên cũng nhìn về phía Cửu Cửu, thấy Cửu Cửu ăn mặc một thân xinh đẹp, ngốc manh kỳ cục cầm lòng không được cười cười, nói: “Thập Bát hoàng tử cũng chỉ là một đứa con nít, nghe cũng không hiểu lời chúng ta nói."
“Cho dù có nghe được, đưa hắn một viên kẹo, thì liền quên mất.”
“Như việc đưa cho hắn váy nhỏ, hắn liền vui vẻ mặc vào. Không hiểu gì cả, chúng ta không cần sợ hắn.”
“Nhưng mà quả thật lớn lên đẹp mắt , trách không được hoàng thượng chỉ nhìn thoáng qua liền thích hắn, còn đem Lý phi nương nương trong lãnh cung thả ra, mẫu bằng tử quý, thật khiến người khác hâm mộ.”
“Về sau cũng phải cẩn thận hầu hạ.”