Từ khi còn nhỏ Thu Tự đã học múa, cơ thể dẻo dai khỏe khoắn hơn các bạn cùng lứa nhiều. Trong hoàn cảnh bình thường, con bé sẽ không bắt nạt bạn, cô bé chỉ phản ứng lại khi có người chửi bé là không có bố thôi.
Nghe mấy câu này từ nhỏ đến lớn, Thu Tự đã cảm thấy quen rồi. Cô bé không quan tâm mấy, đeo cặp lên đi học.
Bóng dáng nhỏ bé đó rơi vào trong đôi mắt của Từ Nam Chung. Một lúc lâu sau anh vẫn không phản ứng, khuôn mặt phức tạp, ngũ quan cứng đờ lạnh lẽo, không biết nên có cảm xúc gì.
“Sao đám con nít biết Thu Tự không…” Dừng một chút, Từ Nam Chung đổi cách nói, “Biết chuyện của con bé?”
“Chuyện này bình thường lắm mà?” Thu Đường khoanh tay, nhìn chằm chằm cái bóng nhỏ sắp biến mất, cách trả lời vừa lười biếng vừa giễu cợt, “Con nít rảnh rang, mỗi ngày chơi đùa cùng nhau, cũng hay kể về chuyện nhà mình.”
Có người bạn nhỏ đem quà vặt đến chia cho các bạn, nói, đây là bố tớ mua, đây là mẹ tớ mua.
Cũng có bạn sẽ nói quá lên rằng bố mình rất tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play