Bên ngoài khu tiếp khách của tiệm cà phê.
Thu Đường không để ý thấy Trần Uyển Ước đã dắt gia đình mình tới từ lúc nào, dẫn cả cục cưng nhỏ, đàn ông, ngay cả chó cũng tròng dây dắt đi theo.
Mặc dù Trần Uyển Ước chỉ luyện nhảy nhưng khi còn nhỏ cũng có biết chút cầm kỳ thi họa. Sau giờ làm việc, cô tới để dạy Thu Tự.
Cục cưng thì giao cho ông chồng mình chăm, cô và Thu Tự, một lớn một nhỏ ngồi trên băng ghế, dạy con bé những nốt đàn đơn giản.
Thu Đường đang chuẩn bị gọi Thu Tự tới thì lại thấy Trần Uyển Ước dịu dàng vỗ vỗ vai con bé, “Đi đi, người đứng bên cạnh mẹ cháu là bố cháu, bố cháu đã mua cây đàn này đấy.”
Cô vừa nói xong, Từ Nam Chung hơi kinh ngạc.
Trước giờ Trần Uyển Ước luôn không thích gặp Từ Nam Chung, vậy mà lúc anh hỏi thăm về đồ trang sức, kiểu túi xách mà Thu Đường thích, cô lại không nhịn được, bây giờ lại giúp anh. Đoán sơ qua thì có lẽ cô đã kể cho Thu Tự rất nhiều chuyện, cũng nhắn nhủ con bé nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play