Cho đến khi rời khỏi phòng chiếu phim, gương mặt cô vẫn giống như nắng chiều bên ngoài, vừa nóng vừa đỏ vừa sáng. Chuyện đã kết thúc, cô vẫn cúi đầu đi. Hai cái tay xoắn vào nhau. Trong đó, một bàn tay bị anh nắm vẫn còn nóng lên.
Hạ Kỳ Sâm lại… ? Để bàn tay cô trải nghiệm cảm giác thế nào là “anh không có bệnh kín”, “nếu không tin thì em sờ thử xem”, “sờ xong rồi tin chưa” .
Trần Uyển Ước muốn tìm cái hố để chui vào, cảm nhận được cái gì gọi là mất mặt muốn chết. Cách một chướng ngại vật cô cũng có thể biết cảm giác đáng chết đó.
Trần Uyển Ước hoài nghi kết quả điều tra lúc trước. Anh không có bệnh kín? Vẫn luôn là như vậy? Vậy tại sao với cô…
Nếu như cô nhớ không lầm, ngày tân hôn, giữa hai người chưa hề phát sinh bất cứ chuyện gì. Cũng bởi vì vết thương ở chân, cô thường xuyên đi bệnh viện tiếp nhận kiểm tra, hai người có khi một tháng cũng chưa chắc gặp nhau một lần. Lâu ngày, chuyện đêm tân hôn dần dần bị lãng quên. Về sau, tên cẩu nam nhân kia tựa hồ quên mất mình là đàn ông.
Trần Uyển Ước đang nghĩ tới xuất thần, Hạ Kỳ Sâm đi phía trước không biết dừng lại từ khi nào, không tiếng động làm cô không phát hiện, mém chút nữa đụng vào. Khó khăn thắng lại, Trần Uyển Ước nhìn người đàn ông cao hơn mình một cái đầu, cắn răng nghiến lợi.
Hạ Kỳ Sâm ngược lại rất bình tĩnh: “Em có biết mình nghĩ sai chuyện gì chưa?”
“Chuyện, chuyện gì?”
“Anh không có bệnh kín.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play