- " Uỵch "
Kotoha dường như tông phải ai đó , cô ngã vật ra đất , vết thương bị động đến , máu chảy ra không ngừng
Người kia thì vẫn đứng sừng sững không hề mảy may dịch chuyển
Hắn nhíu mày nhìn xuống cái kẻ vừa tông vào mình
Thì ra một cô gái nhỏ bé , người đầy thương tích , có vẻ như đã bị đánh đập rất nhẫn tâm , trên tay , mặt và đầu đều có vết thương và chúng đang rỉ máu , hẳn là do va phải hắn làm chạm đến vết thương
- " Thật xin lỗi , là do tôi quá vội vàng ... "
Chật vật đứng dậy , Kotoha tối rít xin lỗi người nọ , nhưng rồi cô chợt khựng lại
Mắt cô mở lớn vì sợ hãi và kinh ngạc
Sao ... Sao có thể ...
Hắn ... Sao lại ở đây ?!!!??
Kotoha lùi dần lại phía sau , kí ước về cái ngày kinh khủng ấy ùa về
Cái ngày định mệnh ấy , khi cô phát hiện ra hắn là quỷ , ngay khi cô vừa nén đau thương ném Inosuke xuống vực sâu , cô đã bị hắn giết chết và ăn thịt
Kotoha sợ hãi toan bỏ chạy về hướng ngược lại , thế nhưng sau lưng lúc này lại đột nhiên truyền đến tiếng quát của gã chồng vũ phu
- " Con đàn bà ti tiện , để ông bắt được ông sẽ giết mày !!! "
Cô sợ hãi , vốn định liều mạng chạy vượt qua Douma để trốn đi . Nhưng bỗng nhiên , người cô nhẹ bẫng , như thể được ai đó bế lên
Kotoha ngơ ngác , ngước nhìn khuôn mặt của kẻ đang bế mình , rồi trợn mắt sợ hãi
Douma bế cô , phi thẳng lên một cành cây cao
Mặt hắn không biểu tình nhìn xuống kẻ đang đuổi đến phía dưới
- " Gã ta là gì của cô thế ? "
Hắn lên tiếng hỏi cô
Kotoha sợ đến ngây cả người , làm gì còn tâm trí đâu mà trả lời hắn
Cô lúc này chỉ biết im lặng , không ngừng run rẩy , trong lòng cầu khấn mong hắn đã ăn no , cầu mong hắn sẽ không ăn cô và con trai còn chưa ra đời
Thấy cô cứ im lặng run rẩy không ngừng như thể đang cực kì sợ hãi thì hắn cũng không buồn hỏi nữa
Thấy gã kia đã bỏ đi thì hắn cũng nhảy từ trên cây xuống
Ngay khi chân hắn vừa chạm đến mặt đất thì người trong lòng đột nhiên vùng ra khiến hắn khá bất ngờ
Kotoha vội vàng đứng dậy , nói cảm ơn với hắn rồi vội vàng chạy bán sống bán chết , nhanh đến độ Douma chưa kịp có bất cứ động thái gì
Thế nhưng khi đã chạy được một đoạn thì bước chân của cô chậm dần rồi dừng hẳn
Khi Douma quay người lại đã thấy Kotoha nằm bất tỉnh dưới nền tuyết trắng
Hắn chạm rãi bước đến , nhìn cô một lúc lâu
Trên khuôn mặt hắn chẳng hiện lên bất cứ một tia cảm xúc nào , từ đầu đến cuối đều là vô cảm
Thế rồi đột nhiên , hắn cúi người , bế cô lên
Xoay người
Hướng thẳng đến nơi mà cô sợ hãi nhất
Thiên Đường Vĩnh Cửu