- “ Cùng nhau hứa hẹn ”
- " Cùng nhau ngoắc tay "
- " Mẹ hứa rằng sẽ bảo vệ con "
- " Mẹ sẽ bảo vệ con cho đến khi trưởng thành "
- " Bằng chính sinh mạng này "
…
- " Mẹ sai rồi "
- " Mẹ xin lỗi , xin lỗi con "
- “ Inosuke ”
- “ Mẹ xin lỗi vì đã quá ngốc nghếch ”
- “ Mẹ luôn phạm sai lầm ”
- " Mẹ luôn chọn sai đường "
- " Đáng lẽ mẹ không nên tin tưởng hắn "
- " Mẹ không nên ở lại nơi đó "
- " Không nên đến đó "
- " Đáng lẽ mẹ phải trốn đi thật xa "
- " Mẹ xin lỗi vì không thể bảo vệ được cho con "
- " Xin lỗi con "
- " Inosuke "
Những hồi ước trước khi chết của Kotoha kết thúc bằng một cú tát trời giáng từ gã chồng vũ phu của cô
- " Còn không mau dậy chuẩn bị bữa tối , chỉ biết ngủ , đồ vô dụng "
Gã quát lớn
Kotoha chật vật ngồi dậy, cô ngơ ngẩn mà nhìn xung quanh
Khung cảnh rất đổi quen thuộc , là ngôi nhà mà cô cùng gã chồng vũ phu chung sống trước khi cô ôm con trai bỏ trốn
Nghĩ đến con trai cô liền nhìn xung quanh tìm kiếm , nhưng không thấy gì cả
Con trai cô đâu rồi ?
Cô hoảng loạn , vốn định hỏi gã chồng thì bị gã dùng chân không thương tiếc mà đá vào người
Kotoha ngã vật ra đất , cô cuộn người lại vì cơn đau từ bụng truyền đến
- " Hôm nay mày gan nhỉ , dám không nghe lời cơ đấy "
Gã thấy cô không phản ứng liền vươn chân đá thêm vài cái thật mạnh vào người cô
- " Đã chết mày , đá chết thứ trong bụng mày , không nghe lời hả "
Kotoha dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn che chắn cho bản thân tránh khỏi những cú đá từ gã nhưng vô ích
Gã thấy như vậy thì tức điên , túm tóc cô , kéo lên
- " Che chắn hả , che cái khuôn mặt chết tiệt này để đi quyến rũ tên đàn ông khác đúng không ? "
- " Tao phải rạch nát cái mặt của mày , thứ đàn bà lẳng lơ "
Nói đoạn , gã cầm con dao gần đó lên , dùng nó rạch thật sâu lên mặt của Kotoha
Cô đau đớn vùng vẫy muốn thoát ra , nhưng vô ích
Gã lúc này như đã thỏa cơn giận , ném cô xuống đất
- " Tao quay trở lại mà vẫn chưa có cơm thì tao giết mày với cái thứ trong bụng mày đấy "
Nói đoạn gã lại đá thật mạnh vào người cô rồi sau đó quay lưng bỏ đi
- " Mang thai con gái thì có ích lợi gì , thật vô dụng "
Gã khịt mũi lẩm bẩm
Kotoha chật vật ngồi dậy , khuôn mặt bị rạch khiến cô đau đớn vô cùng nhưng cô lại không dám chậm trễ mà ngay lập tức đu chuẩn bị cơm tối
- " Này "
Đang loay hoay dưới căn bếp nhỏ bẩn thỉu thì một giọng nói chanh chua vang lên
- " Mẹ gọi con có việc gì ạ ? "
Kotoha rụt rè quay lại
Đây là mẹ chồng cô , người đàn bà chanh chua và cay nghiệt
- " Tao đã mua thuốc trục thai rồi , ngày mai mày nấu lên rồi uống đi "
Bà ta nói , thẳng tay ném gói thuốc vào người cô
Kotoha sợ hãi , nhưng cô không lên tiếng mà chỉ cúi người nhặt thuốc lên , cất vào trong người , sau đó không dám ngơi tay mà tiếp tục chuẩn bị thức ăn
- " Tao sẽ giám sát nên mày đừng hòng qua mặt "
Bà ta nói
- " Chậc , đúng là cái đồ xúi quẩy , nhà người ta thì mang thai rồi đẻ con trai , còn mày lại chỉ mang thai con gái , thật vô dụng "
Bà ta cay nghiệt mắng chửi cô sau đó cũng quay người bỏ đi
Kotoha không để tâm đến lời bà ta nói mà chỉ vươn tay xoa xoa cái bụng hơi hơi nhô ra của mình
Hóa ra con trai không biến mất mà là do cô vẫn chưa sinh thằng bé
Nhìn vào cái bụng không mấy nhô ra thì hẳn là thai mới chỉ được vài tuần
Mà lí do cô bị gã chồng vũ phu và bà mẹ chồng cay nghiệt chì chiết là bởi vì bọn họ tin tưởng vào lời bà đồng , bảo rằng đây là thai con gái , là tai họa
Bọn họ không biết được rằng cô mang thai con trai , và nếu cô có nói sự thật thì bọn họ cũng sẽ không tin
Họ muốn cô phải phá bỏ đứa bé , y hệt như những gì đã xảy ra ở kiếp trước , nhưng khi ấy cô may mắn , thuốc không có tác dụng vì đấy là thuốc giả , mẹ chồng cô đã bị tên bán thuốc lừa
Thế nhưng ... lần này liệu có may mắn như thế ?
Siết chặt đôi bàn tay nhỏ nhắn gầy guộc , Kotoha hạ quyết tâm
Cô ... sẽ lại bỏ trốn , lần này cô sẽ chạy thật xa
Chạy đến nơi bọn họ không thể tìm được cô
Nhất định , phải chạy thật xa