Hôm Nay Quản Gia Ác Ma Vẫn Dốc Lòng Làm Việc

CHƯƠNG 5: NGƯỜI NÀY THẬT BUỒN CƯỜI


1 tháng

trướctiếp

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

Ánh mắt Meister dưới lớp kính lóe lên, lập tức chạy đến bên cạnh Á Tiêu, che chắn cho cậu phía sau.

Vị quản gia trẻ tuổi ánh mắt mơ màng, sắc mặt tái nhợt, dường như vẫn chưa ý thức được chuyện gì vừa xảy ra. Lúc đứng dậy từ mặt đất, tay bưng hai chiếc đĩa hơi run rẩy, trông vô cùng đáng thương.

"Đừng sợ."

Meister thầm lo lắng, đoán rằng bên phía căn cứ số bốn có lẽ có Cấm kỵ giả mất khống chế.

Một khi Cấm kỵ giả mất khống chế, thể chất sẽ được kích thích rất lớn, hơn nữa theo số lần mất khống chế tăng lên, thực lực của bọn họ sẽ ngày càng giống một con quái vật.

Người phụ trách làm gì vậy?! Tại sao lại để Cấm kỵ giả sắp đến ngưỡng giới hạn vào hội trường?

Còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, đột nhiên có hàng chục con dao nĩa bay đến trước mặt, dưới ánh đèn, lưỡi dao sắc bén lóe lên ánh sáng chói mắt.

Meister chắn trước người Á Tiêu, nhanh chóng mở nút thắt lưng, rút ra hai khẩu súng màu bạc trắng từ bên trong. Ba tiếng súng đoàng đoàng đoàng vang lên, đạn như tia laser bắn ra, gạt phăng những con dao nĩa bay tới.

Xung quanh càng thêm hỗn loạn, những người tham dự yến tiệc này không chỉ có quân nhân của căn cứ, mà còn có không ít người bình thường như Á Tiêu, tiếng la hét vang lên không ngừng.

Cấm kỵ giả gây ra bạo loạn có năng lực rất mạnh.

Ít nhất đã mất khống chế hơn năm lần.

Meister khẽ tặc lưỡi một cách khó chịu, hai tay liên tục bóp cò, đạn bắn ra từ hai khẩu MT2 đặc chế không ngừng va chạm vào những con dao nĩa bay tới. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Không biết tại sao số lượng dao nĩa tấn công về phía bọn họ lại nhiều như vậy.

Tiếng súng liên tiếp vang lên khiến người thường càng thêm sợ hãi, Meister không dừng tay, dường như nhận ra điều gì đó, giây tiếp theo y nhanh chóng kéo Á Tiêu chạy về phía sau.

Cùng lúc đó, lưỡi hái dài xoay tròn như cơn lốc xuất hiện, gạt đi những con dao nĩa bay tới với tốc độ cực nhanh, vô số dao nĩa rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng, Sauron xách lưỡi hái chắn trước mặt hai người.

"Lầu hai, hướng đông nam, năm mươi mét."

Vừa dứt lời, Sauron vung lưỡi hái trong tay, nháy mắt cả người đã biến mất không thấy đâu.

Á Tiêu nhìn về phía một góc nào đó trên lầu hai với vẻ trầm tư, sau đó thu hồi tầm mắt, chuyên tâm diễn vai quản gia đáng thương bị liên lụy trong vụ hỗn loạn.

"Không sao đâu, đã kết thúc rồi."

Meister cúi đầu nhìn thiếu niên sắc mặt tái nhợt, lên tiếng an ủi: "Sauron sẽ nhanh chóng giải quyết."

Y đẩy đẩy gọng kính, hơi thở có chút gấp gáp, Meister là nhân viên văn phòng, tuy ngày thường cũng có huấn luyện, nhưng cường độ không lớn, cũng chưa từng lên chiến trường.

Hội trường rất hỗn loạn.

Sự việc xảy ra đột ngột, dao nĩa lại bắn ra diện rộng, quân nhân của căn cứ vẫn luôn bảo vệ người thường, cho đến khi cuộc tấn công dừng lại, các thuộc hạ mới vây quanh, đại diện của căn cứ số bốn cũng lo lắng bước đến muốn giải thích với Meister.

Á Tiêu cúi đầu nhìn bánh ngọt mà cậu vẫn luôn bảo vệ trong tay, có chút muốn vừa ăn vừa xem náo nhiệt, nhưng suy nghĩ một chút, cậu vẫn đặt bánh ngọt lên bàn bên cạnh.

Đại diện của căn cứ số bốn vừa nhìn đã biết là đang rất hoảng, đối phương giải thích một cách luống cuống: "Trước khi đến căn cứ số sáu, chỉ số TH của anh ta vẫn luôn nằm trong phạm vi bình thường."

Meister cười tủm tỉm, tính tình vẫn tốt như vậy, nhưng lời nói ra lại khiến đối phương càng thêm sợ hãi: "Tôi biết, nhưng vị cấm kỵ giả kia vẫn không thể rời khỏi căn cứ số sáu."

"Anh ta là anh hùng của căn cứ chúng tôi!"

"Nhưng anh ta đã mất khống chế ở căn cứ của chúng tôi."

Nụ cười trên mặt Meister không thay đổi, giọng nói chậm rãi, nhưng lại toát ra cảm giác áp bức khó hiểu: "Vidin đại nhân hẳn là biết quy củ của căn cứ số sáu nhỉ?"

Quy củ của căn cứ số sáu.

Bảy chữ đơn giản lại khiến Vidin hồi lâu không nói nên lời.

Á Tiêu tràn đầy hăng hái đứng bên cạnh, nghe thấy câu này, cậu chợt nhớ đến việc phản diện dường như rất coi trọng quy củ, nên anh đã đặt ra rất nhiều quy định. 

Cấm kỵ giả được coi là anh hùng.

Ở những căn cứ khác, Cấm kỵ giả có rất nhiều đặc quyền, nhưng ở căn cứ số sáu, Cấm kỵ giả bao gồm cả nguyên soái không những không có đặc quyền mà một khi mất khống chế ở nơi công cộng còn bị trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc.

[Tác phong làm việc của phản diện rất quyết đoán, đanh thép.] 

Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên, nó lo lắng cho sự an toàn của Á Tiêu nên từ lúc bước vào hội đường vẫn luôn không tắt máy.

[Thật vậy.] Á Tiêu thầm đồng tình, trong mắt phản diện không chứa nổi một hạt cát, cậu suy nghĩ một chút rồi nói trong lòng: [Tứ thúc, sau khi trở về, cháu muốn tiếp tục luyện tập kỹ năng quản gia trong không gian ảo.] 

[Được, nhưng sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện này?] 

[Ngài ấy là người coi trọng quy củ, nếu quản gia của mình làm chuyện không phù hợp quy củ, chắc chắn ngài ấy sẽ không tiếp tục tin tưởng và thân thiết với đối phương.] 

Giọng điệu của Á Tiêu có chút nghiêm túc.

Chỉ có làm đến mức hoàn mỹ thì mới có khả năng nhận được sự tin tưởng của phản diện.

Hệ thống đẩy chiếc kính lão, hình như những gì kí chủ nói không sai. Trong cốt truyện gốc, thái độ của phản diện đối với mấy vị quản gia luôn muốn hủy hợp đồng kia quả thật không tốt lắm.

Đúng lúc Á Tiêu và hệ thống đang suy nghĩ làm sao để có thể hòa hợp với phản diện, thuận lợi xây dựng mối quan hệ tốt đẹp vui vẻ hòa thuận thì bầu không khí trong hội trường đã đông cứng từ lâu.

Cho đến khi Sauron ném Cấm kỵ giả phá hoại hội trường xuống trước mặt mọi người, đại diện căn cứ số bốn Vidin mới chịu mở lời, hòa hoãn bầu không khí: "Tôi biết rồi, nhưng phải đảm bảo an toàn tính mạng cho anh ta." ( truyện trên app tyt )

"Tất nhiên, Cấm kỵ giả mang mã số BFE06 đều là nhân tài bắn tỉa từ xa."

Meister cong khóe miệng: "Căn cứ chúng tôi luôn làm việc theo quy củ, sẽ không tùy tiện để anh hùng mất mạng."

Đây không phải là lời hay ý đẹp gì.

Tuy nhiên, dù sao người gây ra lỗi là người bên phía căn cứ số bốn bọ họ, Vidin chỉ đành tạm thời nuốt cục tức này xuống.

Á Tiêu không quan tâm đến vụ kiện tụng giữa hai đại diện căn cứ, cậu tò mò nhìn Cấm kỵ giả bị ném xuống đất.

Người đàn ông trung niên gầy gò đã bị tiêm thuốc an thần, nhưng rõ ràng cậu ta vẫn chưa khôi phục lý trí. Cậu ta không ngừng giãy giụa muốn kéo đứt xiềng xích, miệng gào thét ngôn ngữ kỳ quặc, hoàn toàn không quan tâm đến cơ thể đã bê bết máu.

Điều khiến người ta cảm thấy kỳ dị hơn là đôi mắt vốn thuộc về con người đã biến mất, thay vào đó là hai cặp mắt kép màu đỏ son, như hổ phách đỏ đục ngầu, rực rỡ nhưng không có chút tình cảm nào của con người.

Hóa ra cấm kỵ giả mất khống chế là như thế này à?

Á Tiêu nhìn vài lần thì đã mất hứng thú, chẳng có gì lạ, không mạnh, cũng không đẹp.

Ở bên cạnh, sau khi thương lượng với căn cứ số bốn xong, Meister đang định sắp xếp những việc tiếp theo thì vô tình phát hiện tinh thần của Á Tiêu hình như không tốt lắm, lúc này mới nhớ ra quản gia mới suýt chút nữa bị thương.

Nói chung là các quản gia phải có trách nhiệm hỗ trợ các cấm kỵ giả. Tuy nhiên trên thực tế thì ngoại trừ một số ít trường hợp bất ngờ, rất hiếm khi quản gia phải trực tiếp đối mặt với cảnh tượng người thuê mất kiểm soát.

Dù sao Á Tiêu cũng còn trẻ, tình huống vừa rồi chắc hẳn đã dọa cậu sợ không nhẹ.

"Á Tiêu, cậu về nghỉ ngơi cho khỏe đi."

Meister trò chuyện được vài câu, phát hiện cảm xúc của Á Tiêu không nghiêm trọng như y nghĩ nên yên tâm hơn không ít. "Để Sauron đưa cậu về."

"Vâng."

Á Tiêu đang cảm thấy nhàm chán, biết được có thể rời đi, tâm trạng tốt hơn không ít, ánh mắt cong cong.

Hai người nói chuyện đơn giản vài câu, sau khi Sauron đến, Meister đang định rời đi thì đột nhiên bị Á Tiêu gọi lại.

"Sao vậy?" Meister có chút nghi ngờ.

"Thẻ số dự tiệc vẫn còn ở chỗ tôi."

Á Tiêu lấy tấm thẻ số xấu xí từ trong túi ra, tuy cậu muốn trực tiếp vứt bỏ, nhưng nghe nói tấm thẻ số này còn có thể bốc thăm trúng thưởng, Á Tiêu rất tò mò xem mình có thể rút thăm trúng thưởng hay không, tuy hiện tại xem ra nghi thức bốc thăm hẳn là sẽ không được tổ chức nữa.

Meister vừa định mở miệng nói tấm thẻ số đã vô dụng, giây tiếp theo ánh mắt dưới lớp kính gọng vàng bỗng nhiên có chút ngưng trọng, y im lặng một chút, đưa tay nhận lấy: "Được, để tôi xử lý."

Sau khi giải quyết xong tấm thẻ số xấu xí, Á Tiêu tự giác nhiệm vụ đã hoàn thành, bước chân nhẹ nhàng đi theo sau Sauron rời khỏi yến tiệc.

Meister tiễn hai người rời đi, quay người trở lại đám đông, yến tiệc này còn rất nhiều chuyện cần phải điều tra.

Xe huyền phù rất nhanh đã đến biệt thự.

Sauron cũng phải đi xử lý chuyện của yến tiệc, nhưng hắn vẫn nhớ chuyện quản gia mới này vừa chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng, ấp úng hồi lâu, giọng nói trầm đục mới truyền đến từ dưới lớp mặt nạ phòng độc: "Nghỉ ngơi cho tốt."

"Vâng."

Á Tiêu cong mắt đáp lại.

Sau khi xe huyền phù khởi động lần nữa rồi biến mất dưới con đường núi, Á Tiêu mới xoay người đi vào biệt thự.

Bức tranh tường méo mó và kỳ quái như đang chào đón cậu, cả căn biệt thự vào ban ngày vẫn dày đặc âm khí, Á Tiêu cảm thấy vô cùng thân thiết, nhịn không được nói với hệ thống: [Tứ thúc, nơi này thật sự khiến ác ma thoải mái.] 

Hệ thống: [Cậu thích là tốt rồi.] 

Tuy nó cũng không biết nơi này có gì tốt.

Á Tiêu được chú Tư công nhận, bày tỏ vô cùng vui vẻ, cậu bước chân nhẹ nhàng trở về phòng, trước tiên cởi áo khoác ngoài ra.

Sau khi nhận thấy nguy hiểm, vì muốn tạo dựng hình tượng người bình thường, Á Tiêu đã lựa chọn cách mà cậu cảm thấy ít bị nghi ngờ nhất, thuận lợi tránh thoát khỏi nguy cơ.

Chỉ tiếc là bộ lễ phục mới mua bị làm bẩn.

Cái đuôi phía sau Á Tiêu lắc lư, sau đó ngồi trên thảm mở trung tâm thương mại trong bảng điều khiển hệ thống.

Yến tiệc lần này cậu không hề bị thương, ngoại trừ bộ lễ phục dính chút bụi bẩn, mọi thứ đều rất hoàn hảo. Giờ phút này, hiển nhiên là thời gian ăn mừng của ác ma. 

Trung tâm thương mại là mô-đun mà hệ thống mới mở khóa sau khi Á Tiêu mọc đuôi.

Nửa tháng nay, ngoài việc suy nghĩ làm sao để trở thành quản gia của nguyên soái, phần lớn thời gian của Á Tiêu đều dành cho việc mua sắm trực tuyến.

Bây giờ cậu định mua một bộ lễ phục mới.

Trong trung tâm thương mại có một bộ lễ phục không bao giờ bẩn, cho dù thả đuôi ra cũng có thể che giấu hoàn hảo, Á Tiêu đã để ý từ lâu.

Vấn đề duy nhất là không có điểm, nửa tháng trước cậu mua đồ chơi hơi nhiều nên điểm tích lũy còn lại không nhiều lắm.

"Tứ thúc, cháu muốn vào không gian ảo."

Lúc dự tiệc, Á Tiêu đã quyết định luyện tập đặc biệt, nếu thành công, có thể nhận được điểm tích lũy đủ để mua được bộ lễ phục kia, một công đôi việc.

Tứ thúc của Á Tiêu là hệ thống phấn đấu.

Chỉ cần học kỹ năng kiến ​​thức và luyện tập đặc biệt trong không gian ảo là có thể nhận được phần thưởng và điểm tích lũy.

Tất nhiên, nội dung học tập có thể thay đổi. Sau khi đến thế giới này, vì muốn tiếp cận phản diện, Á Tiêu đã chuyển nội dung học tập thành kỹ năng quản gia.

[Được.] 

Hệ thống rất vui mừng vì sự nhiệt tình học hỏi của ký chủ. [Ký chủ, cậu đã nắm vững 70% mô-đun kỹ năng quản gia rồi, có muốn mở và trải nghiệm mô-đun ứng dụng thực tiễn không?] 

Ứng dụng thực tiễn?

Trước đây Á Tiêu đã từng trải nghiệm mô-đun này ở Ma giới, cậu gật đầu, nói thẳng: "Mở đi."

[Đinh, đang mở mô-đun thực tiễn…] 

[Cố vấn trong tình huống lần này là hình ảnh được mô phỏng Nguyên soái Tần được tổng hợp từ dữ liệu trích xuất của ​​cốt truyện và thông tin liên quan, sau khi phân tích, độ tương đồng với Nguyên soái Tần của thế giới này là hơn 45%, xin hãy nghiêm túc.] 

[Bối cảnh nhiệm vụ: Thư phòng, nguyên soái đang phê duyệt tài liệu] 

[Nhiệm vụ hiện tại: Xin hãy rót cho nguyên soái một ly cà phê] 

Vừa dứt lời, Á Tiêu đã xuất hiện trong thư phòng của phản diện, trên tay đang bưng một ly cà phê.

Lúc học mô-đun kỹ năng, cậu đã học những kiến ​​thức liên quan, bao gồm cách xay hạt cà phê, pha cà phê, chọn loại cốc cà phê nào, làm sao để bưng đến trước mặt người thuê với tư thế tao nhã, vân vân, mỗi hạng mục đều đạt điểm xuất sắc chín mươi điểm.

Những điểm số này cũng đại diện cho đánh giá của cố vấn ảo về mức độ thành thạo hành vi của Á Tiêu, rất hiếm có.

Bây giờ chỉ là bưng một ly cà phê, cho dù đổi dữ liệu của cố vấn ảo thành dữ liệu của phản diện thì cùng lắm cũng sẽ không xuất hiện vấn đề gì quá tệ. 

Nghĩ như vậy, Á Tiêu bưng cà phê, bước chân trái tiến lên.

Bóng người ảo màu trắng đang phê duyệt tài liệu hơi ngẩng đầu, giây tiếp theo, Á Tiêu bỗng nhiên nghe thấy bên tai:

[Đinh… Thử thách thất bại.] 

Á Tiêu: Wow.

Người này thật thú vị.

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp