Cái đuôi màu lam u ám khẽ đong đưa. 

Á Tiêu ngồi xếp bằng trên tấm thảm, suy nghĩ xem rốt cuộc mình đã làm sai ở bước nào.

Độ tương đồng giữa cố vấn ảo và nhân vật phản diện là trên 45%. Ở một mức độ nào đó, không phải là lỗi đặc biệt nghiêm trọng gì, nhưng căn bản không thể vừa xuất hiện động tác đã bị đánh giá là thử thách thất bại.

Vậy nên là cậu không nên bước chân trái trước?

Á Tiêu có chút không chắc chắn.

Nguyên soái mà cố vấn ảo mô phỏng được chiết xuất từ ​​thông tin mà cậu và Tứ thúc biết, theo lý mà nói thì cậu hẳn là có thể vượt qua một cách hoàn hảo.

Nếu như vậy, bây giờ cố vấn ảo lại dựa vào tiêu chuẩn nào để đánh giá cậu thử thách thất bại? Cấm kỵ của phản diện sao? Chẳng lẽ cậu đã bỏ sót điều gì?

[Ký chủ muốn thử lại lần nữa không?] 

Hệ thống thăm dò hỏi, mỗi bài huấn luyện đặc biệt của mô-đun thực hành đều có thể thử liên tục, nhưng ngoài lần đầu tiên miễn phí, nếu muốn thử thách lại thì cần phải tiêu tốn hai điểm tích phân.

Á Tiêu nhìn điểm tích phân trên bảng điều khiển chỉ còn lại 24, trước mắt hiểu biết của cậu còn quá ít, chỉ có thử lại lần nữa thì cậu mới có thể biết mình sai ở đâu.

"Thử lại lần nữa đi, Tứ thúc."

[Tốt, đang tiến vào không gian ảo.]  - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Khi mở mắt ra, Á Tiêu lại xuất hiện trong thư phòng, lần này trong tay cậu cũng cầm một tách cà phê.

Bóng mờ cách đó không xa vẫn giữ nguyên động tác phê duyệt tài liệu như vừa rồi.

Á Tiêu nghĩ ngợi một chút, lựa chọn bước chân phải trước.

Đôi giày da bóng loáng di chuyển trên sàn gỗ, tiếng "cạch" khe khẽ vang lên, gần như không thể nào nghe thấy. 

Một giây sau, cảnh tượng quen thuộc lại xuất hiện, bóng mờ liếc nhìn cậu một cái, bên tai vang lên giọng nói khó phân biệt nam nữ: [Thử thách thất bại.] 

Rất tốt.

Á Tiêu hiểu rõ mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Tuy phản diện trong cốt truyện bị nhóm nhân vật chính xem là kẻ điên rồ, nhưng anh không phải là người vô lý tới độ chỉ vì quản gia bước chân trái hay chân phải trước mà sinh lòng chán ghét. 

Vậy rốt cuộc tại sao thử thách lại thất bại?

Á Tiêu là một ác ma không bao giờ chịu thua, cậu xâu chuỗi sự việc lại từ đầu đến cuối, cuối cùng ánh mắt rơi vào bộ quần áo của mình.

Bộ lễ phục đuôi én duy nhất bị bẩn, Á Tiêu đã thay một bộ quần yếm đen trắng, đối với quản gia, áo sơ mi trắng quần yếm cũng coi như là trang phục chỉnh tề.

Tuy nhiên, tiêu chuẩn chấm điểm hiện tại không mấy rõ ràng.

Có lẽ là bởi vì cố vấn ảo được tổng hợp từ dữ liệu của phản diện cho rằng cậu không mặc lễ phục đuôi én, nên ngay cả tư cách chấm điểm cũng không có, trực tiếp cho trượt?

Điều này cũng có khả năng.

Á Tiêu nghĩ, đứng dậy cầm bộ lễ phục đuôi én đặt trên thảm đưa cho người máy giúp việc.

Giặt, sấy khô, ủi...

Sau một loạt các quy trình, bộ lễ phục đuôi én vốn dĩ bẩn thỉu trở nên sạch sẽ.

Á Tiêu cẩn thận khoác lên mình bộ lễ phục đuôi én, cậu cúi đầu tỉ mỉ chỉnh sửa ống tay áo, giọng nói nghiêm túc vang lên: "Tứ thúc, thử lại lần nữa đi."

[Được.] Hệ thống chứng kiến từ đầu đến cuối, nghe thấy ký chủ lần nữa phát động thử thách, nhịn không được có chút khẩn trương. [Ký chủ cố lên.] 

Cho dù là hệ thống cũng không hiểu tiêu chuẩn chấm điểm thực hành cụ thể, có lẽ chỉ có bản thân phản diện mới có thể hiểu được tại sao cố vấn ảo lại trực tiếp phán định Á Tiêu thất bại.

Mình sẽ làm được.

Á Tiêu đáp lại một câu trong lòng.

Lúc ngẩng đầu lên cậu lại xuất hiện trong thư phòng.

Lông mi Á Tiêu run rẩy, nhìn bóng mờ cách chỉ vài bước chân, trực tiếp bước chân đi tới.

[Thử thách thất bại.] 

Hệ thống: …

Á Tiêu: …

[Cũng không quá bất ngờ.] 

Hệ thống mềm mỏng uyển chuyển an ủi Á Tiêu: [Dù sao thì mấy quản gia trước cũng đều không hiểu phản diện đang suy nghĩ gì, việc này cũng chẳng ảnh hưởng đến việc cậu trở thành quản gia của phản diện, đúng không nào?] 

Tuy là nói như vậy…

Chóp đuôi sau lưng Á Tiêu dựng đứng lên, cậu ngồi xổm trên mặt đất, cắn móng tay, sống lưng hơi cong lên, bộ lễ phục ôm sát người phác họa ra những đường nét cơ thể trôi chảy, cả người giống như mũi tên đã lên nỏ, ánh mắt sáng hơn rất nhiều so với lúc trước.

Đây là tư thế tấn công mà khi gặp kẻ thù ác ma mới bộc lộ, những lần thất bại liên tiếp đã hoàn toàn khơi dậy lòng hiếu thắng của Á Tiêu.

"Đây không giống nhau."

Cố vấn ảo có thể đánh giá cậu là sai, điều này chứng tỏ chuyện này đã được ghi lại trong cốt truyện hoặc là những quản gia tiền nhiệm đã nhận ra vấn đề.

"Không bị sa thải chỉ là bước đầu tiên, cháu muốn có được sự tín nhiệm của phản diện thì nhất định phải làm tốt hơn những quản gia khác."

Như vậy mới có thể ở bên cạnh phản diện trong thời gian dài để hấp thụ giá trị ác ma, mọc ra cánh dơi của ác ma được!

Á Tiêu rõ ràng mục tiêu của mình là gì hơn bất kỳ ai.

Hệ thống bị cậu làm cho cảm động.

Thật không hổ là đứa trẻ tốt mà nó chứng kiến ​​lớn lên từ nhỏ! Không chịu khuất phục, dũng cảm tiến lên!

"Tứ thúc, chú mở lại cốt truyện ra cho cháu xem với." Á Tiêu không tin hiện tại cậu nhìn từng chữ một vẫn không thể tìm ra nguyên nhân thất bại.

Chóp đuôi tỏa ra ánh sáng xanh lam u ám căng cứng treo lơ lửng trên không trung, lộ ra vài phần nghiêm trọng. ( truyện trên app tyt )

Hệ thống đáp lại, đồng thời bảng điều khiển cốt truyện xuất hiện giữa không trung, ngón tay Á Tiêu lướt xuống, nhìn lướt qua, không thu hoạch được gì.

"Không có thông tin hữu ích gì."

Trong cốt truyện đã biết, nhân vật phản diện có thể nói là bị bao phủ bởi màn sương mù dày đặc, ngay cả em trai của anh cũng không hiểu rõ về anh.

Á Tiêu không hề nản lòng, quay đầu cầm lấy cuốn nhật ký quản gia đã tìm được từ phòng để đồ, lật từng trang từng trang một, dường như nhìn thấy gì đó, chóp đuôi hình tam giác ngược lập tức dựng đứng lên.

Hệ thống luôn túc trực bên cạnh, nhìn thấy cảnh này, nheo mắt tò mò nhìn sang.

[Ngày 13 tháng 5, những ngày tháng dày vò thế này tôi còn phải trải qua bao lâu nữa? Tôi thực sự chịu đủ rồi, biệt thự âm u, bầu không khí méo mó, cấm kỵ giả lại còn có thể mất khống chế bất cứ lúc nào, tôi sắp chết ngạt rồi! Khi nào tôi mới có thể trốn thoát khỏi đây!] 

[Ngày 15 tháng 5, suy nghĩ của tôi có lẽ đã thể hiện ra mặt. Hôm nay khi rót cà phê cho nguyên soái lúc ngài đang xử lý văn kiện trong thư phòng, tách cà phê rơi xuống đất, hắn ta lạnh lùng liếc nhìn tôi một cái, may mắn là đối phương không mất khống chế, tôi phải cẩn thận hơn một chút.] 

[Ngày 19 tháng 5, tôi thực sự phải nhanh lên.]

Câu này có vấn đề gì sao?

Theo hệ thống, điều này chỉ chứng tỏ quản gia đầu tiên không thể chịu đựng được phản diện, vào tháng 5 bắt đầu lên kế hoạch chạy trốn, cuối cùng chết thảm dưới miệng trùng ma.

Á Tiêu chỉ vào dòng nhật ký ngày 18: "Tách cà phê rơi xuống đất, phản diện lạnh lùng liếc nhìn đối phương, mà khi cháu đi về phía bóng người ảo, ngài ấy cũng nhìn cháu giống vậy."

Thông tin về việc nhân vật phản diện uống cà phê khi xử lý văn kiện chỉ được đề cập qua một câu duy nhất trong cốt truyện và nhật ký của quản gia. 

"Nếu quản gia ảo thật sự dựa vào câu nói đó để tạo thành tiêu chuẩn, vậy thì điểm tương đồng giữa cháu và chiếc tách cà phê rơi xuống đất kia, chính là việc đã quấy rầy ngài ấy tập trung xử lý văn kiện."

Hệ thống im lặng một chút.

Nó cảm thấy suy nghĩ của ký chủ có hơi quá gượng ép, rốt cuộc tiếng bước chân của ký chủ nhẹ hơn người bình thường rất nhiều, nếu tiếng bước chân nhẹ như vậy cũng có thể bị phát hiện, vậy thì phản diện phải nhạy cảm đến mức nào?

Hệ thống chưa kịp sắp xếp ngôn ngữ uyển chuyển khuyên can, Á Tiêu đã xoa xoa nắm tay của mình, cậu hào hứng phấn khởi phát động thử thách lần nữa.

Thôi được rồi.

401 biết rất rõ tính cách của Á Tiêu, định đợi kí chủ thất bại rồi lại an ủi cậu.

Dưới con mắt của hệ thống, ác ma tóc đen lại hiện ra trong không gian ảo. Lần này, Á Tiêu bưng tách cà phê, bất động, không có bất kỳ động tác nào khác. 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Bóng mờ vốn đang phê duyệt tài liệu cuối cùng cũng có động tác, lại thất bại sao? Hệ thống trong lòng "lộp bộp" một tiếng, phát hiện bóng mờ chỉ là gập tài liệu lại, sau đó thay một tài liệu mới.

Cũng chính vào lúc này, bóng mờ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía Á Tiêu.

Xong rồi, xong đời rồi sao?

Hệ thống run rẩy đỡ gọng kính lão, trái tim căng thẳng suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng, một giây, hai giây… Ơ?

Không có nhắc nhở?

Á Tiêu biết mình đoán đúng rồi, cậu bước chân nhẹ nhàng nhưng đĩnh đạc đi tới, đặt cà phê bên tay phải nguyên soái.

Cùng lúc đó, âm thanh điện tử máy móc khó phân biệt nam nữ vang lên: [Đinh, chúc mừng ngài đã vượt qua bài huấn luyện đặc biệt, đạt điểm tối đa, thưởng 1500 điểm tích phân, nhận được găng tay trắng x1.] 

Hệ thống: ??? Vậy mà là thật?

"Quả nhiên, phản diện chính là không thích lúc mình đang làm việc thì xuất hiện âm thanh khác quấy rầy." Trên mặt Á Tiêu là vẻ "cháu đã biết". "Cho dù là muốn rót cà phê cũng phải đợi ngài ấy làm việc xong, không thể ảnh hưởng đến ngài ấy."

Thông qua nhật ký của người quản gia tiền nhiệm cho thấy, nếu như quấy rầy phản diện khi anh đang làm việc sẽ không khiến anh mất kiểm soát, mà chỉ khiến tâm trạng của đối phương càng trở nên tồi tệ đi. 

"Cháu cảm thấy đây hẳn không phải là cấm kỵ của phản diện mà là thói quen và quy tắc không muốn người khác biết."

Thậm chí ngay cả những quản gia tiền nhiệm cũng không phát hiện ra thói quen nhỏ này của nguyên soái.

"Thực sự là một người đàn ông phiền phức."

Á Tiêu thở dài một hơi, vẻ mặt nghiêm túc đưa ra kết luận cuối cùng: "Không hổ là phản diện."

Hệ thống suy nghĩ theo lời ký chủ, nhịn không được có chút run rẩy, tiếng bước chân của ký chủ nhẹ như vậy cũng có thể bị phản diện phát hiện. Rót cà phê nhưng không được ảnh hưởng đến anh ta làm việc, đàn ông vừa lắm quy tắc lại nhạy cảm quả thực rất phiền phức.

[Ký chủ vất vả rồi.] 

Hệ thống đau lòng nói. Nó không nghi ngờ phản diện có khả năng sẽ không biểu hiện giống như cố vấn ảo.

Cố vấn ảo không thể xuất hiện vấn đề.

Thông tin đã biết và bản thân phản diện chỉ có 45% độ tương đồng, nhìn thì có vẻ rất thấp, nhưng nhân tính phức tạp, cho dù là biết hết tiểu sử cũng không thể nào nắm giữ suy nghĩ của một người.

Độ tương đồng 45% đủ để Á Tiêu nhìn ra một số thái độ của phản diện từ màn trình diễn của cố vấn ảo.

[Ký chủ có muốn tiếp tục không?] Hệ thống hỏi.

Thực ra Á Tiêu khá hứng thú với nhân vật phản diện, đặc biệt là vừa rồi bị khơi dậy lòng hiếu thắng: "Tất nhiên là phải tiếp tục, huấn luyện đặc biệt mới chỉ bắt đầu thôi."

Nói thì nói như vậy, nhưng Á Tiêu không lập tức bắt đầu ngay mà cậu mở bảng điều khiển hệ thống ra.

Từ đầu đến cuối cậu vẫn nhớ rõ một trong những mục đích của mình là mua bộ lễ phục đuôi én không bao giờ bẩn.

Lễ phục đuôi én cần 1000 điểm tích phân.

Mức giá này trong trung tâm mua sắm không tính là rẻ, chỉ có điều mỗi lần vượt qua mô-đun thực hành đều có thể nhận được rất nhiều điểm tích phân, vừa hay có thể mua một bộ.

Á Tiêu ấn nút mua, nhưng không có lập tức thoát ra, mà nhìn chằm chằm vào những món đồ chơi kinh dị mới nhất trên bảng điều khiển.

Trung tâm mua sắm sẽ ngẫu nhiên tạo ra những thứ mà ký chủ hiện tại cần, kích thích ham muốn mua sắm của ký chủ.

Trên bảng điều khiển trung tâm mua sắm của Á Tiêu, nhìn lướt qua, ngoài mấy món hàng nghiêm chỉnh ra thì còn lại toàn bộ đều là những món đồ chơi kinh dị có hình dạng kỳ dị nhưng không có tác dụng gì lớn.

Ngón tay Á Tiêu run rẩy.

Dường như cậu đang phải đối mặt với thử thách và cám dỗ to lớn trong đời.

[Ký chủ nhịn xuống!] 

Hệ thống giật mình, lập tức lên tiếng nhắc nhở.

Giọng nói vừa dứt, Á Tiêu lập tức hoàn hồn, nhanh chóng giơ tay lên một loạt thao tác thu thập, thêm vào giỏ hàng, thanh toán như nước chảy mây trôi, nhanh đến mức gần như chỉ có thể nhìn thấy bóng mờ.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Á Tiêu dùng mu bàn tay lau mồ hôi không tồn tại trên trán, vẻ mặt sợ hãi nói: "Nguy hiểm thật, suýt nữa lại trúng kế của trung tâm mua sắm."

Hệ thống im lặng một chút.

Nó nhìn đồ chơi rác rưởi đột nhiên xuất hiện trong kho và 20 điểm tích phân được ghi trên bảng điều khiển, nhịn không được mừng đến phát khóc.

Ký chủ vậy mà còn biết để lại 20 điểm tích phân!

Thực sự quá tuyệt vời!

Á Tiêu cũng cảm thấy bản thân rất tuyệt vời.

Cái đuôi sau lưng lắc tới lắc lui.

"Cháu còn mua dầu dưỡng để bảo dưỡng đuôi và sừng." Á Tiêu khoe khoang nói: "Không có tiêu xài điểm tích phân hoang phí."

Cái đuôi và cặp sừng xinh đẹp cần ác ma tỉ mỉ bảo dưỡng.

Hệ thống vẻ mặt vui mừng, khen ngợi: "Ký chủ giỏi lắm."

Á Tiêu nhận hết tất cả những lời khen ngợi.

Đôi mắt cậu cong cong, chóp đuôi hình tam giác ngược khẽ gõ gõ trên mặt đất, biểu thị bản thân rất vui vẻ.

Cuộc trao đổi giữa ác ma và hệ thống nhanh chóng kết thúc.

Á Tiêu nghiêm túc chỉnh sửa ống tay áo, xác định không có vấn đề gì, bước chân tiến vào bài huấn luyện đặc biệt lần nữa.

Bài huấn luyện đặc biệt này khá hữu ích.

Ít nhất giúp cậu có thể để hiểu thêm về phản diện ẩn giấu trong cốt truyện.

Hy vọng trước khi gặp phản diện, bản thân có thể hiểu thêm về y. Á Tiêu nghĩ, tốt nhất là có thể nhanh chóng có được thiện cảm và sự tín nhiệm của nhân vật phản diện.

Ở một nơi khác, khi Meister đang thương lượng với đại diện của căn cứ số sáu để xử lý chuyện trong bữa tiệc, thiết bị trên cổ tay đột nhiên vang lên.

Meister liếc nhìn, gọi Sauron vừa mới trở về: "Em đưa cấm kỵ giả về trước."

Sauron "ừ" một tiếng.

"Anh muốn làm gì vậy?"

"Uy Thành gọi video tới."

Meister chỉ thiết bị trên cổ tay sáng lên, sau khi Sauron gật đầu, y bước chân lên tầng hai của hội trường.

Tầng hai yên tĩnh hơn rất nhiều.

Màn sáng màu lục lam bật lên giữa không trung.

Người đàn ông lưng hùm vai gấu lau vết máu màu xanh trên mặt, nhe răng cười với Meister, lộ ra nụ cười rất thật thà.

"Lâu rồi không gặp, Uy Thành."

Meister không có biểu cảm gì khác thường, y cười tủm tỉm nói: "Cậu và bên nguyên soái thuận lợi chứ?"

"Có thể coi như vẫn thuận lợi."

Uy Thành trên màn hình giữa không trung khẽ cọ xát chóp mũi, cười ngây ngô một tiếng, tiếp tục nói: "Hai ngày nữa nguyên soái sẽ về."

"Hai ngày nữa?"

Meister cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên: "Cũng đến lúc nên quay về rồi. Sắp đến buổi gặp mặt mùa xuân, vừa hay có thể tranh thủ thời gian vun đắp tình cảm với Á Tiêu một chút." 

Nói đến quản gia mới, nụ cười trong mắt Meister chân thật hơn một chút: "Á Tiêu đáng yêu hơn mấy quản gia trước nhiều."

Uy Thành không đưa ra ý kiến gì đối với việc này.

Sự im lặng ngắn ngủi của Uy Thành khiến Meister ý thức được điều gì đó, nụ cười trên khóe miệng thu lại rất nhiều: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Chỉ số TH của nguyên soái lại tăng vọt."

Linh cảm chẳng lành rơi xuống, trên mặt Meister hoàn toàn không còn nụ cười.

"Nếu như quản gia mới tới đáng tin, vậy thì sắp xếp để cậu ta gặp nguyên soái sớm đi." Giọng Uy Thành trầm thấp, lộ ra vài phần khàn khàn nặng nề.

"Tôi hiểu rồi."

Meister thở ra một hơi, chậm rãi gật đầu.

Y biết mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Ban đầu Meister định để Á Tiêu tìm hiểu thêm về nguyên soái, để cậu thả lỏng, đừng vì một số lời đồn mà coi nguyên soái như hồng thủy mãnh thú.

Hiện tại xem ra, nói không chừng Á Tiêu còn phải trực tiếp đối mặt với nguyên soái lúc mất khống chế.

Chỉ hy vọng đến lúc đó, Á Tiêu sẽ không giống với mấy vị quản gia lúc trước...

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play