Ánh mắt tôi lần nữa trở lại trên ngọn núi lỗ chỗ trước mắt. Ngọn núi ấy trông quả thực quá xấu xí, những thứ ấy chắc đều là đạo động qua các triều đại.
Tôi thấy hơi khó hiểu, vì sao phải đào nhiều đạo động đến thế, nếu người đi trước đã đào đạo động, thì tìm đại một cái để đi là được. Càng huống hồ quy cách đạo động ở đây quá lớn, rất nhiều cái còn có thể chạy xe bò vào.
Tôi nhìn Muộn Du Bình, y vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, bèn bảo Bàn Tử: “Trình bày phân tích của anh.”
“Lãnh đạo đã hỏi, vậy tôi sẽ khiêm tốn.” Bàn Tử nhìn những hang động rồi nói: “Đạo mộ tặc Mông Cổ thiếu hiểu biết.”
Tôi đánh hắn một cái, hắn nói: “Được rồi, không đùa nữa, tôi cảm thấy chất đất ở đây có vấn đề, sau khi đào xong những đạo động này, có thể đã lập tức bị sập.”
Tôi nói: “Còn có một khả năng, chính là giữa các phòng mộ bên dưới không có lối đi liên kết.”
Bàn Tử sờ cằm, nhìn tôi: “Thế chẳng phải một đống hộp cơm chồng lên nhau sao? Kiểu chôn cất gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play