Tôi muốn nhắc Bàn Tử, nhưng Bàn Tử phản ứng rất nhanh – vừa thấy ánh mắt tôi đã lập tức biết là chuyện gì, nói với tôi: “Chăm sóc người nhà tôi.”
“Mẹ nó anh tự đi mà chăm sóc.” tôi nổi cáu, dứt khoát đưa tay kéo hắn ra, hai người quay đầu, phát hiện lọn tóc đó không hề tấn công.
Tôi vốn tưởng tóc sẽ tấn công chúng tôi như xúc tu, nhưng rõ ràng tôi đã dự đoán sai.
Mà đồng thời, xung quanh chúng tôi bắt đầu thòng xuống từng mảng từng mảng tóc, giống như vô số cô gái tóc dài đang treo ngược, tóc bọn họ rũ xuống thành bức rèm bao quanh chúng tôi.
Tóc xung quanh càng lúc càng nhiều, chúng tôi không đi đâu được, tôi ngẩng đầu theo phản xạ có điều kiện, thì thấy trên đỉnh đầu có một đống tóc lớn hơn, đang rục rịch chuẩn bị thòng xuống.
Trong đống tóc kia chắc chắn có gì đó, nhưng tôi chỉ có thể nhìn thấy một chiếc áo bông cổ đại vô cùng rách rưới, hoàn toàn không nhìn rõ là cái gì đang mặc áo.
Có thể vì nhìn từ góc độ của tôi vốn đã rất khó nhận biết rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play