Bàn Tử ngẩn người, trong những người ở đây chỉ có hắn biết hàm ý cụ thể của thứ đó. Hắn nhìn tôi, miệng nhồi đầy ắp, nhưng chắc cũng bắt đầu tan ra rồi, gò má hắn từ từ xẹp xuống thấy rõ.
“Kỳ Lân Kiệt?” Bàn Tử hỏi: “Chính là thứ cậu ăn trong Thất Tinh Lỗ Vương cung?”
“Đúng, tôi chắc chắn.”
“Văn Bính Hồi lại hỏi Bàn Tử: “Ăn vào sẽ có tác dụng gì? Không trúng độc chứ, đồ trong miệng tôi tan hết rồi, bị tôi nuốt hết, tôi có chết không vậy?”
Bàn Tử nhìn tôi, biểu cảm rất phức tạp, Văn Bính Hồi tiếp tục gặng hỏi: “Có dị biến không? Biến thành Người Kỳ Lân?”
“Cậu mơ đi!” Bàn Tử nói: “Thứ này nói có ích cũng có ích, nói vô dụng cũng vô dụng.”
“Rốt cuộc là sẽ có hậu quả gì?” Văn Bính Hồi hơi sốt ruột. Tiêu Linh Quan bên kia lại lên tiếng: “Kỳ Lân Liệt chẳng phải một loại trung dược dùng nước lá cây phơi khô sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT