Tôi và Bàn Tử nhìn nhau, Bàn Tử nhún vai: “Không liên quan đến tôi.” Tôi bảo hắn: “Lấy súng.”
Mọi người đều bắt dầu rút súng khỏi ba lô, trong bọn họ có mấy người đàn ông từng được huấn luyện, rút ra trông rất lưu loát, nhưng rõ ràng không thuần thục như tôi và Bàn Tử.
Đạn lên nòng, chúng tôi ngồi xuống bên cạnh Minh Nhị Na Khúc, thì thấy cô ấy vừa từ từ uốn éo, vừa mở rương, lấy cái mão ra.
Bọn Cản Sơn Ca cũng không biết làm sao, vì không biết con người đang làm trò mèo gì. Tôi làm một dấu tay, bảo chúng nó có thể tùy ý cảnh giới và tấn công, trừ sủa.
Ngẫm nghĩ lại thấy không ổn, vì thế tôi vung chân đá cô ta ngã xuống đất, cướp lấy cái mão. Cô ta đang định đội lên, nếu chúng tôi để cô làm mồi, tôi sẽ không thể ăn nói với người nhà cô.
Điện thoại vệ tinh của Tú Tú vẫn không ngừng phát ra tiếng niệm kinh, hơn nữa càng lúc càng rõ ràng. Tôi và Tú Tú nhìn nhau, như vậy nghĩa là tín hiệu đã đến gần. Vậy thứ gì đã mang điện thoại vệ tinh đến đây? Là Hắc Hạt Tử hay là thứ gì khác?
Tôi làm động tác “Tắt đi” với Tú Tú, Tú Tú liền tháo pin điện thoại vệ tinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT