Văn Bính Hồi nhanh chóng giải thích với chúng tôi: “Trong Bổn giáo, không phải ai cũng có thể hiến thân nuôi thần. Trong kinh quỷ Chiêu Phúc Thực Tử từng viết, thời cổ cần được vu sư lựa chọn, hơn nữa cổ thần không ăn cơ thể bệnh, nếu thần chọn trúng anh, mà trùng hợp anh có bệnh, thì cổ thần sẽ chữa khỏi cho anh trước.”
“Cho nên có những chứng bệnh không chữa được, hoặc là người mắc bệnh mãn tính, không chịu nổi đau đớn, sẽ dùng loại kinh này mời thần đến ăn. Nếu cổ thần ứng nghiệm, thì mỗi lần đọc kinh bệnh của anh sẽ thuyên giảm.” Cậu ta nói, tôi liền hỏi cậu ta: “Sao cậu biết nhiều thế?”
“Tôi đã đọc hết những kinh văn Bổn giáo còn lại đến ngày nay, trong đó có rất nhiều bộ do tôi phiên dịch, kinh La Tằng là quyển kinh không dùng chữ viết, trong đó pha trộn rất nhiều phát âm ngôn ngữ cổ đại, những ngôn ngữ này xa xưa đến tận thời đồ đá. Thực ra trong rất nhiều kinh văn tôn giáo đều hoặc ít hoặc nhiều có một vài phát âm ngôn ngữ vô cùng cổ xưa. Cho nên gặp phải loại kinh này, về cơ bản chính là kinh La Tằng.”
Tôi gật đầu, ngờ vực nói: “Vậy nếu tôi chơi với nó, đến khi bệnh của tôi gần khỏi, nhưng vẫn chưa khỏi hoàn toàn, tôi bêu xấu cổ thần, đốt hết kinh văn là xong chuyện rồi mà?”
Văn Bính Hồi nhìn tôi: “Không biết nữa, dù sao muốn ăn anh cũng không dễ, chưa chắc nó thèm ăn anh.”
Tôi nhìn Tú Tú, khoảnh khắc tạ thế của Hoắc Tiên Cô là tôi đích thân chứng kiến. Tuy tôi không biết thực ra mình có trách nhiệm hay không, nhưng người ngoài đều nói, có cảm giác tôi xuống tay còn nhanh hơn lão thần tiên.
Tú Tú tiếp tục mở điện thoại vệ tinh, chúng tôi nghe thấy tiếng nói khe khẽ đó, lại bắt đầu một vòng lặp mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play