Chúng tôi chi một khoản lớn cho người lái xe đưa tro cốt Kim Vạn Đường về Bắc Kinh.
Đỗ trực thăng trên bãi cỏ bên ngoài tìm kiếm một vòng, chúng tôi không tìm thấy bóng dáng của quái vật đó. Bãi có ở đây đâu đâu cũng là lùm cỏ, còn trông thấy rất nhiều hố sụt đất, có lẽ đều là hang thỏ, tìm một thứ như vậy đúng là như mò kim đáy bể.
Bàn Tử hỏi tôi làm sao đây, tôi thở dài lắc đầu, nói tôi hết cách rồi.
Tiểu Hoa từng nói, trong kế hoạch năm ấy, cần phải đủ mặt mấy nhà mới có thể thành công. Giờ người của Hồng gia không rõ tình hình, Tề gia lại thành thế này, đúng là một mớ lộn xộn khổng lồ, đến Tiểu Hoa còn khốn đốn, tôi chỉ còn biết đi bước nào tính bước ấy. Quan trọng nhất là tôi không biết hiện giờ Tề Vũ được xem là cái gì, rốt cuộc nó còn sống không. Nếu là người bình thường, bị bỏng như vậy chẳng bao lâu sẽ nhiễm trùng mà chết.
Nếu nó không chết, với tính cách thù vặt cũng báo của nó, cùng với sát tâm mãnh liệt lúc nó xông thẳng đến Tú Tú, nếu để thứ này ẩn nấp xung quanh chúng tôi, chắc chắn sẽ lại có người chết.
Giải thích nguy cơ với Tú Tú xong, cô bé sắp xếp người qua đó tiếp tục tìm, chúng tôi lần nữa bay về doanh trại, bầu không khí cực kỳ tệ.
Sau khi xuống máy bay, tôi cho người tiến hành kiểm tra chiếc trực thăng. Không biết thứ đó đã chui vào túi xác của Kim Vạn Đường lúc nào, nhưng tôi cảm thấy nó đã chuẩn bị làm vậy từ trước, vậy thì nói không chừng nó đã lên chiếc máy bay đó rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT