Tôi ngồi xuống trước tượng thần lùn, hỏi Bàn Tử: “Có phải thứ này rất giống loại tượng thần chúng ta nhìn thấy ở Vân Đỉnh Thiên Cung và nơi nào đó không?”
Bàn Tử cũng ngồi xuống, vuốt cằm, “Rất giống cục cứt tôi đi hôm qua.”
“Anh khỏe đến thế à, trong tình cảnh gấp rút này anh cũng nên hỏi câu gì mang tính tôn trọng đi chứ?”
“Giờ mà nín, đến giây phút đầu tiên tìm được Tiểu Ca và Hoa Nhi, cảm giác đầu tiên sẽ là mót, xấu hổ lắm.” Bàn Tử nói, chỉ chỉ vào phía sau tượng thần.
Ngôi miếu tàn này nằm ở vị trí tọa bắc hướng nam, tượng thần này có vẻ đã ở đây mấy ngàn năm chưa từng di chuyển. Ngày nào ánh nắng cũng sẽ chiếu qua tượng thần một thời gian. Qua nhiều năm, bóng của tượng in lên vách tường, màu sắc của vách tường cũng có sự khác biệt.
Loại thay đổi này cũng giống như nước chảy đá mòn, bởi vì niên đại đã quá xa xưa, cho nên có một đường nét mơ hồ.
Trên bích họa ở Vân Đỉnh Thiên Cung, chúng tôi từng nhìn thấy một thứ trông như nhuyễn trùng, người địa phương Đông Hạ dùng dầu nóng để ngăn chúng bò lên từ vực sâu. Thần của bọn họ trông như cái chày gỗ, đường nét trên vách tường ở đây, khiến tôi như quay về khoảnh khắc nhìn thấy tượng thần kỳ quái ở Vân Đỉnh Thiên cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT