Giải Liên Hoàn có phải Giải Liên Hoàn hay không, hay là Ngô Tam Tỉnh của Schrödinger(1), ở đây đã không còn quan trọng nữa. Nếu đã là lời tường thuật của Tiểu Hoa, tôi gọi người này là Giải Liên Hoàn cũng không thành vấn đề.
Trước khi có chứng cứ chính xác, tôi vẫn sẽ nhận định đây là một “người”.
Đương nhiên Tiểu Hoa đã sử dụng Thi Cẩu Điếu rất nhiều lần, kể về lần này trước. Ban đầu cậu ấy đơn thuần cảm thấy kỳ lạ: nếu chuyện đã được giải quyết, nếu Giải Liên Hoàn vẫn còn sống, tại sao lại không xuất hiện. Tôi cũng vô cùng bận tâm về vấn đề trên, trong nhà bày linh đường của chú Ba cũng là vì nguyên nhân này. Nếu thật sự không có lý do không hiện thân, vậy không hiện thân, khả năng cao là đã chết, tôi sẵn lòng đối diện với kết quả này.
Theo tôi hiểu là cứ thắp hương trước, nhỡ chết thật, chú cũng không bị đói.
Tiểu Hoa rất thông minh, cậu ấy suy nghĩ rất lâu, phải viết lá thư này thế nào, mới có thể nhận được hồi âm. Ở đây tôi cũng không biết tâm tư của cậu ấy trong quá trình đó, nhưng thực ra trên thư, ngoài nêu nghi vấn của mình cùng những thay đổi của môi trường khách quan, thì không hề đưa ra bất cứ yêu cầu gặp mặt hay được biết chân tướng nào. Nhưng cậu ấy vô cùng tùy ý, nhàn nhạt nhắc một câu trong thư: Còn cần con làm gì, có thể nói với con.
Đây là một thái độ rất thông minh, cậu ấy cược đối phương không xuất hiện trong thời gian dài, là vẫn còn chuyện cần giải quyết. Một người đang chịu áp lực, có khả năng gặp phải cửa ải khó khăn, nếu bức thư này được gửi đến vào lúc nguy cấp đó, đối phương có thể sẽ “có bệnh thì vái tứ phương”.
Con người ta luôn có những lúc như vậy, vào những thời điểm cực kỳ khẩn cấp, người vốn không vừa mắt bên cạnh, cũng sẽ vừa mắt, người vốn không tin tưởng cũng sẽ trở nên tin tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT