Tôi lại mất chút thời gian để đọc hết sổ tay của những người khác, trong đó có một vài ảnh chụp và ghi chép số liệu chuyên nghiệp. Trong những người này có học giả địa chất, còn có nhà nghiên cứu dân tộc, có rất nhiều số liệu và suy đoán liên quan đến thiên hạ đệ nhị lăng và nham thạch màu đen kỳ quái, vì quá mức chuyên nghiệp, nên không tiện nói ở đây.
Có thể nhìn thấy Người Ong kia trong ảnh chụp, đều được chụp trên vách đá, đúng là trong những ảnh chụp trước khi leo, thì không thấy người này ở đâu cả.
Trong ảnh, người này hơi ngăm đen, rất kém thu hút, mang chút đặc trưng di truyền của Mông Cổ, vóc dáng không cao, trông có một vẻ xảo trá khó tả.
Trong tình huống hiện tại, tôi không thể không tin tưởng tuyệt đối ghi chép trong sổ, sau khi ghi chép của cô gái Mông Cổ dừng lại đã xảy ra chuyện gì, chúng ta không biết được, nhưng tôi biết, cả đội bọn họ đều treo cổ chết ở đây.
Đợi Bàn Tử thức dậy, tôi bảo hắn và Muộn Du Bình đọc kỹ ghi chép này, còn mình ngủ một lúc. Tỉnh giấc, thấy đốm sáng trên trời đã biến mất hoàn toàn, bên ngoài đã vào đêm.
Bàn Tử có một phương án, nói với tôi: “Chúng ta có nên xây dựng một loại cơ chế, đó là để lại cho mình một mảnh giấy, trên mảnh giấy ghi tiêu chuẩn hành động tiếp theo, ví dụ như: Nếu trong lúc chúng ta trèo lên, gặp phải người lạ, thì rút súng bắn luôn, tuyệt đối không cần biết chúng ta có quen không. Vậy thì nếu đối phương là Người Ong, nó mê hoặc chúng ta cũng vô ích, bởi vì chúng ta đọc mảnh giấy xong sẽ giết nó.”
Tôi hỏi lại: “Vậy nếu trên vách đá đúng là có người trong đội của Tiểu Hoa, chúng ta phải làm sao? Chúng ta sẽ ngộ sát người tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play