Cường Tử ôm Nữu đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận cho cô rồi ngồi phịch xuống ghế.
Đôi mắt Nữu không còn phản chiếu hình ảnh gì nữa, cô chỉ ôm đứa bé vào lòng, mọi thứ xung quanh như không còn tồn tại.
Y tá tới tiêm thuốc cho Nữu, lau sạch máu ở hạ thân cô, bác sĩ muốn lấy lại đứa trẻ từ tay Nữu nhưng không được. Cường Tử xua tay nói, để cô ấy ôm đi.
Suốt hai tiếng đồng hồ Nữu không hề chớp mắt. Lạc Tử mua cơm về, Cường Tử đút cho Nữu nhưng cô không động đậy môi dù chỉ một chút.
Cường Tử nói, mọi người đều về đi, ở đây có tôi là được rồi, Vương Tiêu nói, có chuyện gì anh cứ gọi điện về xưởng, chúng tôi sẽ đến ngay.
Khi hai người họ đi ra ngoài thì đụng phải Nạo Tử đang lảng vảng ở cổng bệnh viện, Vương Tiêu ngạc nhiên, cậu làm gì ở đây, Nạo Tử nói, chị dâu không sao chứ, còn cần truyền máu không, truyền máu của tôi này.
Lạc Tử nói, chị dâu không sao nhưng đứa bé thì không giữ được. Haizz, ông trời chỉ bắt nạt người khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play