Cường Tử chưa bao giờ sợ hãi như vậy, hắn sợ mất đi Nữu.
Mấy ngày nay hắn bận tối tăm mặt mày, bận đến mức không biết là ban ngày hay ban đêm, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Nữu, dù đã dặn đi dặn lại, nhưng cô vốn chẳng suy nghĩ được nhiều.
Ngồi trên ghế dài ngoài phòng phẫu thuật, hắn cúi gằm mặt, hối hận vô cùng. Đám Trường Nghĩa gọi điện thoại bảo các công nhân trong nhà máy ai đến được mau đến xét nghiệm máu, chuẩn bị truyền máu cho chị dâu.
Nạo Tử lo lắng quay trở lại nhà máy, đẩy xe đạp từ cửa hông đi vào, bị bảo vệ phát hiện, gọi: "Nạo Tử, không có việc thì đến bệnh viện nhân dân một chuyến, chị dâu bị bệnh, cần truyền máu."
Nạo Tử dừng lại, bất lực quay đầu xe, mờ mịt đi trên đường, đột nhiên hắn ta cảm thấy mình rất cô đơn, toàn thân như quả bóng xì hơi, không còn chút khí lực nào. Mọi chuyện xảy ra một tiếng trước giống như giấc mơ, làm sao đến mức không kiểm soát nổi cái của nợ trong quần. Bây giờ nó lủng lẳng theo bước chân hắn ta, mềm nhũn vô lực. Mẹ kiếp, hắn ta thật sự muốn tự thiến mình.
Không biết đã lang thang trên phố bao lâu, cuối cùng Nạo Tử leo lên xe đạp chạy tới bệnh viện nhân dân.
Nữu là nhóm máu O, chỉ có thể truyền nhóm máu O, hơn ba mươi người xét nghiệm, có năm người nhóm máu O, trong đó có hai người rút được 200cc máu. Nạo Tử chạy vào chen lên trước đám đông, giơ cánh tay: "Tôi biết tôi thuộc nhóm máu O, tôi từng bị viêm ruột thừa."
Y tá nói cần phải làm xét nghiệm.
Nạo Tử nói: "Rút nhiều chút, tôi còn trẻ khỏe, tôi chịu được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play