Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tấm rèm sau phòng sinh, chính anh cũng không phát hiện bởi vì bắp thịt đều căng cứng mà cả người anh cũng phát run lên.
Nhưng anh không dám dừng đi lại, cũng không dám lên tiếng.
Khương Tuệ Ninh gào khóc trong phòng sinh đến ba giờ thì Quý Thần Nham cũng ở đó suốt ba giờ, mồ hôi trên người anh khiến cả người đều ướt đẫm, anh căng thẳng còn hơn bất kỳ chiến dịch nào trước đây.
Mãi cho đến khi từ phòng sinh truyền đến tiếng khóc của trẻ con, anh giống như mới bình tĩnh lại chút ít.
Nước mắt từ hốc mắt tự nhiên lại lăn xuống, anh vội vàng đưa tay lau đi, vịn vào vách tường đứng ở đó.
Trong phòng sinh, y tá ôm hai đứa bé ra, Quý Thần Nham đứng thẳng người lại một lần nữa, lồng ngực giống như được hít thở không khí trở lại.
Y tá thấy anh còn chưa kịp lên tiếng, đã nghe anh nói: "Phiền cô bế hai đứa bé ra ngoài." Bên ngoài cửa có rất nhiều người đang chờ đợi hai đứa bé, mà Tuệ Tuệ của anh chỉ có một mình trong này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT