Quý Thần Nham không buông cô ra, chỉ hơi rời mắt nhìn cô một chút, nhìn thấy những vết ửng đỏ mà cô trộm giấu đi nhưng lại vì ánh hoàng hôn mà hiện ra vô cùng rõ ràng, anh liền nhịn không được lại hôn một cái,"Của anh ngọt.", nói xong lại tiếp tục chiếm hữu lấy môi cô.
Dường như đây là anh muốn đem hết tất cả sự nhiệt tình và yêu thương đẩy hết cho cô.
Môi của anh lành lạnh, nhưng đúng thật là mang theo vị ngọt nhè nhẹ, đầu lưỡi của anh như muốn cuốn đi hết vị đắng còn tồn đọng trong miệng của cô.
Chỉ còn lại tư vị ngọt ngào tồn tại giữa răng môi của hai người.
"Tuệ Tuệ của tôi phải vất vả rồi." Sau một hồi lâu Quý Thần Nham mới chịu buông cô ra, sau đó cúi đầu chống lên chán của cô, hô hấp của hai người hòa quyện vào nhau, ánh mắt anh ôn nhu nhìn chằm chằm vào những sợi lông mi đang run lên của cô.
Khương Tuệ Ninh lại ôm lấy anh, nhỏ giọng nói: "Có anh ở đây, liền không vất vả nữa."
Quý Thần Nham nghe xong lời của cô thì khóe miệng liền hiện lên một đường cong nhỏ, nhẹ nhàng thở dài hỏi: "Tuệ Tuệ, hôm nay rất đau phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play