"Tôi cho người của trụ sở tìm hiểu quanh thôn, vừa khéo ở bờ sông đối diện đã từng nhìn thấy chị ta đi dạo một vòng ngoài bờ sông vào ngày đó, nhưng cũng không biết rõ là chị ta đã đến đó từ sớm hay chỉ đơn thuần là đi ngang qua. Một người vừa đi vừa về ở bờ sông hai chuyến, cũng không phải chỉ đi qua đường. Vì đã nghi ngờ nên anh lại cho người liên hệ với gia đình của đứa bé nhỏ tuổi hơn kia. Đứa bé kia rất kiên quyết, vẫn một mực chắc chắn người đàn ông hôm đó không phải người bị điên trong thôn, bởi vì người bị điên trong thôn của họ là phụ nữ, trong khi người đẩy cô bé lại là đàn ông."
"Bọn tôi đã tách đôi vợ chồng này ra thẩm vấn riêng, bằng phương pháp chuyên môn của người Tam Bộ bên này, căn bản không chịu được bao lâu đã khai ra hết."
Khương Tuệ Ninh không biết nói gì, đưa tay nện lên mặt nước khiến nước văng lên vô số bọt nước: "Sao chị ta lại xấu xa đến vậy?"
Quý Thần Nham xả xà phòng trên tóc xuống: "Thế giới này chính là như vậy, có người tốt cũng tất nhiên sẽ có người xấu, có người đáng được ca ngợi cũng có người tìm phiền phức. Không thể khống chế được nhân tính, mà người có tham niệm lại càng đáng sợ hơn."
Khương Tuệ Ninh cảm thấy Quý Thần Nham nói chuyện rất hợp lý, nhưng cô vẫn không nhịn được lên án chị ta một phen.
Chuyện này may mắn có Quý Thần Nham phát hiện điều không bình thường, nếu không để một người nguy hiểm như vậy quanh quẩn gần mình thì đáng sợ biết bao.
"Sau cùng xử lý thế nào?" Khương Tuệ Ninh chỉ cảm thấy không trừng phạt loại người này sẽ làm lòng dân căm phẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT