Lê Thốc, Ngô Tà và Vương Minh cùng nhau dọn dẹp ra một khu vực sạch sẽ bên cạnh một chiếc xe tải, ba người nửa nằm nửa ngồi nghỉ ngơi. Trong lòng Lê Thốc vẫn hơi sợ hãi, dù sao cậu biết xe tải sau lưng mình bày một đống người chết, mà dưới gầm kia cũng vẫn còn một hai cái xác nữa bị chôn vùi chưa được đào lên.
Nhìn bốn phía, Lê Thốc hỏi Vương Minh: “Vì sao những người lính này phải dùng xe tải vây quanh cái hồ kia?” Vừa rồi trong quá trình thăm dò, bọn họ phát hiện ít nhất có ba trăm chiếc xe tải như vậy, tất cả người chết đều nằm trong phạm vi xung quanh xe tải. Từ cách sắp xếp có thể hiểu là loại bố cục này không thể nào là ngẫu nhiên hình thành, rõ ràng là xe tải ở đây bao vây thành một doanh địa vòng tròn.
Đối với phương thức sắp xếp vây quanh hồ của xe tải, Ngô Tà nghĩ lúc đó những quân nhân này phán đoán là chính xác. Bởi vì nơi này rất nhiều xe, nếu như không chọn cách đậu xe như vậy, ví như muốn xếp thành một hàng dài, vậy rất nhiều xe tải phải đứng cách hồ một khoảng rất xa, muốn lấy nước nấu cơm cũng thành bất tiện, dù sao ở trong sa mạc yếu tố quan trọng nhất để sinh tồn chính là càng gần nguồn nước càng tốt.
Ngô Tà châm một điếu thuốc lá tìm thấy trên người một xác khô, mặc dù khô đến mức hoàn toàn không có một chút hơi nước nào, nhưng có còn hơn không, sau đó hắn nói với Vương Minh:
“Ngoại trừ cách giải thích thông thường, còn có hai khả năng tương đối lớn. Một là trước khi có bão cát, bọn họ muốn dùng cách này để bảo vệ cái hồ kia, không cho nó bị bão cát vùi lấp, như vậy biết đâu có thể duy trì thời gian sinh tồn lâu hơn. Một đội có hơn ba trăm chiếc xe bị kẹt trong sa mạc, cơ hội sống của họ là tương đối lớn, vì nhân lực vật lực của bọn họ đều dồi dào, có nhiều cách để phái người ra ngoài tìm kiếm sự giúp đỡ, chỉ cần đem một số trang bị tập hợp lại, chia cho một nhóm đi ra ngoài cũng rất có khả năng đến được nơi có người sống. Nhưng bọn họ vẫn bị kẹt ở đây, điều này rất khác thường, có thể là do một trận bão cát lớn chưa từng thấy gây nên.”
Lê Thốc thấy lúc Ngô Tà nói những lời này, sắc mặt cũng không phải đặc biệt bình tĩnh, vì vậy cậu hỏi Ngô Tà: “Còn khả năng kia thì sao? Từ biểu hiện của anh tôi nghĩ anh nghiêng về khả năng thứ hai hơn.”
Ngô Tà thở dài, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT